Minh Triết nghe thấy lời nói có phần sợ hãi nhưng vẫn cứng miệng này của Hứa Di liền nở nụ cười trêu chọc.
" Hứa tiểu thư sợ cái gì cơ chứ, tôi chỉ mượn một nghìn vạn mà thôi."
Hứa Di nghe được công phu sư tử ngoạm của Minh Triết liền phẫn nộ mà bỏ đi lớp sợ hãi ấy, Hứa Di hướng ánh mắt tức giận về phía Minh Triết quát.
" Mẹ nó, sao anh không đi cướp luôn đi mượn làm thứ chó gì. Đừng nói là tôi không có tiền nếu tôi có cũng sẽ không cho anh mượn, cái mạng Minh Triết anh đáng gia nhiêu đó hay sao chứ ?"
Đối với số tiền đó có thể với những người khác sẽ lớn nhưng với nhà họ Hứa thì chỉ nhiều hơn con muỗi một chút mà thôi. Nhưng mà Hứa Di đây là không muốn cho Minh Triết này mượn.
Không biết là vì thói quen kinh doanh bỏ tiền ra phải thu lợi nhuận hay là vì tư thù cái nhận của Hứa Di nên không muốn cho cái tên này mượn nữa.
Mà Minh Triết cũng chỉ đưa ra cái giá cho rằng có thể giúp được Tịch Vãn kia mà thôi chứ bản thân hắn nào biết cơ chứ.
Mà nghe thấy Hứa Di mắng chửi như thế thì Minh Triết cũng nở nụ cười khổ chứ chẳng oán hận hay tức giận gì, hắn chẳng phải kẻ điên nếu mượn số tiền lớn như thế mà không có gì đặt cọc thì ai dám cho chứ.
Minh Triết hiểu được ánh mắt liền ảm đạm bình tỉnh trở lại, khi tỉnh táo trở lại thì thân thể Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-dung-hong-tron-thoat/2914708/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.