Ở viện theo dõi mấy hôm cuối cùng Lâm Tuệ Nghi cũng được về nhà.
Vừa bước xuống xe đã nghe thấy mùi thịt nướng thơm lừng, loại hương vị này thật sự kích thích người khác. Cô tham lam hít một ngụm khí, gương mặt này rõ ràng đã thèm đến không kiềm được rồi.
- Vương Khôi Vĩ, anh có nghe thấy mùi thịt rất thơm không? - Cô vừa nói vừa đưa cái mũi nhỏ chun chun.
Anh còn chưa trả lời, cô đã nhanh mắt nhìn thấy bóng ai như Hàn Chỉ Diên đang luôn tay luôn chân bên bếp nướng ngay lối dẫn xuống vừa hoa nhỏ. Cô liền hoá thỏ con nhanh chân hướng về phía bếp nướng nhưng còn chưa kịp chạy ba bước đã bị Vương Khôi Vĩ kéo tay lại, thêm phần gương mặt của anh đặc biệt không hài lòng.
- Em đang mang thai, biết không? - Từ lúc biết tin Lâm Tuệ Nghi mang thai, Vương Khôi Vĩ đặt biệt lo lắng mỗi khi cô nói muốn đi đâu đó. Con người Lâm Tuệ Nghi vốn dĩ hoạt bát thích chạy nhảy như vậy chỉ sợ bất cẩn ảnh hưởng đến cả mẹ lẫn con thì sao. Vậy nên mỗi lần cô có ý định chạy nhảy anh liền ở một bên nhắc nhớ.
Lâm Tuệ Nghi gạt tay anh, nở nụ cười ngượng ngùng. Đứa trẻ còn chưa lớn, cô vẫn linh hoạt vậy mà anh cứ suốt ngày nhắc nhỡ. Cô đưa tay đặt lên hàng chân mài đang nhíu chặt của anh.
- Em biết rồi, anh đừng cau mài nếu không con chúng ta sinh ra sẽ rất xấu - Nói rồi cô liền từ tốn nghe theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-doi-nay-hay-o-canh-toi/2037573/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.