Không biết đã nằm viện bao lâu rồi, Lâm Tuệ Nghi chỉ rõ cô ở đây thân thuộc đến mức quen biết không ít bạn nhỏ. Mỗi sáng khi Vương Khôi Vĩ vừa rời phòng bệnh để kịp giờ đến công ty, Lâm Tuệ Nghi nhất định sẽ nhờ Du Du - một cô bé giúp việc đáng yêu đưa cô ra khuôn viên của bệh viện, Lâm Tuệ Nghi sẽ cùng bọn trẻ chơi trò vẽ tranh rất vui vẻ.
Tuy ở bệnh viện có rất nhiều bé con cùng cô chơi đùa, Vương Khôi Vĩ đều luôn cố gắng dành thời gian chăm sóc cho cô, cả Trình Nghiêm, Triệu Vĩnh hay Tiêu Thiên cũng sẽ đặt biệt quan tâm cô. Nhưng vẫn là cảm thấy ở bệnh viện rất nhàm chán, mỗi ngày đều ngửi thấy mùi thuốc sát trùng, nghe thấy tiếng dụng cụ y tế va vào nhau, những điều ấy thật khiến Lâm Tuệ Nghi không thoải mái.
Hôm nay đúng lúc ngày nghĩ, Vương Khôi Vĩ không phải bận bịu với công việc, anh dành thời gian cả ngày hôm nay chỉ để chăm sóc cho Lâm Tuệ Nghi.
Cô ngồi ở giường bệnh, gương mặt nhỏ vô cùng chuyên tâm vào quyển sách mà Vương Khôi Vĩ mang đến nhưng cuối cùng không nhịn được đành lên tiếng.
- Vương Khôi Vĩ, em rất muốn về nhà - Lâm Tuệ Nghi níu lấy tay Vương Khôi Vĩ, môi nhỏ mím chặc dáng vẻ rất giống trẻ con làm nủng.
Đối với Lâm Tuệ Nghi, trên thực tế Vương Khôi Vĩ hết mực cưng chìu, anh trước sau đều rất ngại việc khiến cô gái nhỏ này không vui lòng. Hiện tại vẫn không biết dùng câu từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-doi-nay-hay-o-canh-toi/2037551/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.