Dạo gần đây cuộc sống của Lâm Tuệ Nghi thật tốt, cô bước vào những ngày nghĩ hè vui vẻ. Mỗi ngày không phải tay trái cầm tài liệu, tay phải cầm bút viết nữa. Buổi sáng đều sẽ dậy muộn một chút, rồi hoà mình vào vườn hoa nhỏ tĩnh lặng phía sau biệt thự. Mỗi chiều sẽ đứng trước cửa chính mỉm cười trong hạnh phúc chờ Vương Khôi Vĩ đi làm về.
Lại nói đến Vương Khôi Vĩ, tuy anh vẫn luôn bận rộn. Dạo gần đây cũng bắt đầu dự án mới, đa phần đều dành thời gian cho công việc. Nhưng cứ đúng năm giờ chiều đều sẽ thấy anh một thân vest sẫm màu, tươi cười quay về nhà.
Lâm Tuệ Nghi đang ở vườn hoa, nghe thấy tiếng xe thân thuộc liền không ngại bỏ lại mấy khóm hoa xinh đẹp mà chạy đến bên anh, vẫn là muốn anh ôm một cái.
Nhìn thấy cô gái nhỏ nào đấy Vương Khôi Vĩ theo bản năng mà dang rộng vòng ôm đón lấy cô, yêu thương hôn lên mái tóc thoang thoảng hương nhài. Anh thích những lúc ôm cô thế này, tựa như mang cả thế giới anh từng ước ao khoá chặc trong lòng.
Lâm Tuệ Nghi tham lam ôm lấy anh, gương mặt nhỏ đầy vẻ hưởng thụ.
- Có mệt không? - Liền quan tâm hỏi Vương Khôi Vĩ một câu. Lâm Tuệ Nghi không biết anh có mệt hay không chỉ thấy đáp lời cô là ý cười trên ánh mắt sâu hút của anh.
Cô hỏi anh mệt không? Anh liền cười một cái thật tươi. Chỉ cần mỗi ngày đi làm về đều được ôm đứa trẻ lớn như cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-doi-nay-hay-o-canh-toi/2037540/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.