Mãi nghĩ đến chuyện làm sao để rời khỏi tầm kiểm soát của vệ sĩ đến khi nhìn đồng hồ đã bảy giờ tối. Lâm Tuệ Nghi nghĩ mãi cũng chẳng tìm ra được phương án nào hay hơn việc đàm phán với Vương Khôi Vĩ. Cô lấy hết dũng khí chạy một mạch đến phòng anh, gõ cửa mãi chẳng thấy ai trả lời.
- Anh không trả lời tức là đồng ý, tôi vào nha!
Đẩy cửa vào bên trong, ngoài căn phòng rộng lớn được bố trí cẩn thận ra thì chẳng có ai. Lâm Tuệ Nghi nghĩ chắc hẳn anh đang ở phòng sách định đi đến đấy không ngờ phía sau truyền đến giọng nói thân quen của anh.
- Em tìm tôi?
Bước ra từ phòng tắm, một tay Vương Khôi Vĩ còn đang lấy khăn lao tóc.
Nghe thấy tiếng Vương Khôi Vĩ, Lâm Tuệ Nghi xoay lưng lại. Đập vào mắt cô chính là hình ảnh Vương Khôi Vĩ chỉ quắn mỗi khăn tắm, từng đường nét trên cơ thể rất nam tính, bờ ngực săn chắt vẫn còn động lại vài giọt nước mát, mái tóc ướt lộn xộn lại khiến người này thêm quyến rũ.
Lâm Tuệ Nghi lấy tay che mắt mình, giọng nói có phần rung nhẹ dễ dàng nhìn ra sự lúng túng trong cô.
- Anh... anh mau mặc đồ vào đi, ai lại chỉ có thể quắn khăn đi lại trong phòng như thế? Nhỡ có ai vào thì sao
Vương Khôi Vĩ bật cười, cũng chỉ mỗi mình cô mới có lá gan to bước vào phòng mà không có sự cho phép của anh.
Vương Khôi Vĩ quay vào phòng tắm tuỳ tiện mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-doi-nay-hay-o-canh-toi/2037514/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.