Sang ngày hôm sau. Cô tỉnh lại sau giấc ngủ cực ngon, cơn đau bụng đó cũng biến mất từ lúc nào. Vừa trở người thì đã thấy anh nằm bên cạnh.
Tranh thủ anh đang ngủ. Cô nhảy xuống giường chạy đi lượm điện thoại chụp lại một tấm. Tuyệt!
Thấy anh vẫn chưa tỉnh dậy. Cô đành nằm xuống bên cạnh anh, nhìn nhắm qua loa một chút. Thấy tóc anh mượt quá, cô đưa tay lên sờ thử, đen bóng mà còn mượn nữa, sờ đã tay quá đi mất.
Tiếp theo là tới nhéo má, chọt chọt thử vào môi của anh. Chợt cô nhớ về tối qua, ngượng chết đi được! Lướt xuống dưới. Cơ thể hoàn mỹ 8 múi.
"Ô! Đây là cơ bụng sao?"
Cô định đưa tay chọt thử thì anh đã bắt lấy tay của cô, làm cô đứng cả tim. Anh lên tiếng:"Em thèm khát cơ thể của tôi như vậy à?"
Cô vội rút tay lại:"Thấy cơ thể anh thú vị nên xem sờ thử thôi"
"Vậy tôi sờ lại em cho công bằng nhỉ?"
Cô đứng phắt dậy rồi chạy xuống giường:"Ble! Đừng có mơ"
Tự Uyên chạy mất hút. Anh nhìn theo rồi phì cười. Tối hôm qua còn lăn qua lăn lại kêu đau, lúc sau thì ngủ không biết trời đất gì mà hôm nay đã năng động chạy nhảy, cười đùa luôn rồi.
Anh đi xuống giường, xuống lầu, vào nhà vệ sinh đánh răng chung với cô. Rồi ra ngoài, anh nấu ăn còn cô ngồi trên ghế quan sát. Cô ăn rồi chỉ có ăn rồi ngủ chẳng làm gì nên hồn nên xá. Cái gì cũng đến tay anh!
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cung-chieu-minh-em/3392597/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.