Sau khi ăn xong bửa trưa. Anh về phòng làm việc trước, cô ở lại xử lí chút chuyện. Vừa mới bước vào thang máy thì một đồng nghiệp của cô chạy tới kêu cô lại.
Đồng nghiệp đó là A Giang ở ban thiết kế. Do buổi tối nay có họ với bạn trai nên không thể hoàn thành được bản thiết kế. Nên cô ấy muốn nhờ Tự Uyên giúp đỡ. Sau này sẽ nhớ ơn của cô lắm.
Tại vì cô cũng thích thiết kế nên cô đã nhận ngay. A Giang cũng rời đi. Cô mang bản thiết kế về phòng. Bỏ riêng một bên, cố hết sức làm hết công việc để tối rảnh làm vài bộ trang phục xinh xinh.
Trở về nhà. Sau khi tắm, ăn tối và dọn dẹp đồ xong thì cô đã vọt lên phòng để thiết kế. Do phòng cô không có bàn làm việc nên cô chỉ đành nằm trên giường vẽ nhưng mà hơi khó.
Thấy cô cắm cúi làm, anh gõ 3 cái vào cửa. Cô ngước lên nhìn. Anh dựa đầu vào tường, nói:"Phòng sách có bàn. Em có thể qua đó dùng"
Nghe vậy thì cô vui vẻ. Lượm hết đồ trên giường rồi đi tới trước mặt anh, cúi người cảm ơn rồi chuồn qua phòng sách. Anh nhìn theo bóng lưng của cô rồi cũng đi về phòng của mình.
Ý tưởng dâng trào. Cô phác thảo một loạt trang phục. Mất công chăm chuốt nảy giờ, chỉ còn hai bức nữa là xong, nhưng cô lại ngủ quên mất tiêu.
Anh đi qua xem thử cô đang làm gì, thấy cô ngủ rồi thì đi tới xem thử. Cầm mấy bản thiết kế lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cung-chieu-minh-em/3392589/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.