Nhã Thần kinh ngạc nhìn nhìn viên kim cương nằm trong tay mình, Tiểu Hà vội vàng giải thích.
"Lý tiên sinh tôi không có! Anh phải tin tôi!"
Chuyện gì thế này? Tại sao lại như vậy? Không. Lý Nhã Thần mày phải thật sáng suốt, mày đã kéo cô ấy đến đây cùng mày, vậy thì mày phải bảo vệ cô ấy, tin tưởng cô ấy. Ở đây đông người như vậy không thể để cô ấy mất mặt được. Nếu không...mình sẽ thấy rất có lỗi.
Anh nhìn cô kiên định.
"Tôi tin em!"
Anh nhìn ở gần đó, Vũ vẫn đang đi điều tra, anh gọi.
"Vũ! Qua đây!"
Anh gọi anh ta đến, lập tức giải tán mọi người có trong hội trường chỉ còn lại bốn người bọn họ và vài nhân viên an ninh. Anh sẽ chịu mọi chi phí đi lại cho tất cả các khách mời, chỉ mong mọi việc được sáng tỏ, Tiểu Hà sẽ không bị nghi oan.
Tại sao? Anh vì cô ta mà bất chấp bảo vệ như vậy? Còn nói mình trong sáng sao? Để xem ảnh bảo vệ cô ta được bao lâu.
...
Hôm đó là một ngày không tốt lành gì. Nhã Thần đưa Tiểu Hà về nhà rồi mình cũng quay về. Anh nhờ người gửi những đoạn camera ở hội trường để tự mình về nhà quan sát.
Tiểu Hà ở nhà cũng bất an, dù cô không có làm thật, nhưng cô cũng sợ Nhã Thần sẽ hiểu lầm mình.
Điện thoại reo lên, Nhã Thần nghe máy.
"Alo? Có chuyện gì vậy Lee?"
"Lý tiên sinh, mọi chuyện thế nào rồi?"
Anh vừa mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-tai-hao-sac/2795698/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.