Nhã Thần tự nhủ với lòng mình, đây sẽ là lần cuối cùng anh đau vì mối tình đã cũ.
Tối đó anh đến bar tìm Tiểu Hà, nói với cô mọi chuyện đã được giải quyết xong, cô đã được minh oan. Cô nghe mà mừng vui vô cùng.
"Cảm ơn tiên sinh. Cũng may nhờ có anh giữ lại sỉ diện cho tôi, âm thầm điều tra. Mà...cái tên đó là ai vậy? Tôi muốn đấm hắn một phát cho hả giận đây!"
Nhã Thần khó xử, chỉ nói rằng đó là một nhân viên trong nhà hàng nổi lòng tham, sơ ý bỏ nhầm vào túi xách của cô.
Đêm đó anh uống rất nhiều rượu, không biết trời trăng là gì. Tiểu Hà khổ sở vác anh ra xe ngồi, nhưng khổ nỗi cô lại không biết lái. Cô loay hoay không biết làm sao, lay người anh.
"Tiên sinh? Lý tiên sinh?"
Trời ạ! Uống gì mà nhiều thế không biết. Bây giờ làm sao đưa về nhà đây? Mình không biết lái xe, mà cũng không biết nhà tiên sinh ở đâu. Làm sao đây?
Nhã Thần đột nhiên trở mình về phía Tiểu Hà làm cô giật mình, anh hai mắt mơ màng lao đến, đè cô ngã ra.
"Này! Tiên...t.. tiên sinh...tôi"...
Anh mở mắt ra, nhìn cô thật gần rồi lại nở nụ cười khó hiểu. Tiểu Hà trố mắt ra nhìn, hai tay cứng đờ không thể động đậy.
Tiên sinh say rồi sao? Anh ta định làm cái gì vậy?
"Lee"...
Anh gọi tên cô một cách "tỉnh táo", đưa tay sờ lên khuôn mặt cô thật nhẹ nhàng.
"Này nhé! Tôi không đùa đâu đấy!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-tai-hao-sac/2795696/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.