Bầu không khí trở nên khó xử. Tiểu Hà nghe lời Nhã Thần ngồi ở bên giường cùng anh, lúc này Thi Nguyệt mới cảm thấy mình là người dư thừa. Cô ta hành động gượng ép, đặt bó hoa lên bàn nói.
"Hoa này tặng cho anh!"
Nhã Thần cười nhạt.
"Cảm ơn em!"
Cô ta ở đó một lát rồi về ngay, vì cũng không nói được gì cả.
Nhìn thấy Thi Nguyệt vừa rời đi, Tiểu Hà liền hỏi.
"Chị ta là ai vậy?"
Nhã Thần nhìn thẳng vào cô, đáp.
"Là người yêu cũ của anh!"
Tiểu Hà chớp chớp mắt nhìn, Nhã Thần biết ngay thế nào cô cũng sẽ hỏi về mối quan hệ này. Anh cũng không muốn giấu cô, cũng có vài chuyện cần làm rõ ràng tránh để cô hiểu lầm. Anh muốn mình sẽ thật thoải mái khi bên cạnh cô, không cần phải lo nghĩ chuyện gì.
Nhã Thần nhẹ nhàng nói.
"Bọn anh chia tay đã lâu rồi, vậy nên chuyện lần trước em nhìn thấy chỉ là hiểu lầm thôi!"
"Tại sao anh lại nói em nghe những chuyện này?"
Anh cười nói.
"Vì anh sợ em nghĩ lung tung. Em có dám nói là nãy giờ em không nghĩ gì không? Anh không muốn em phải khó xử, cũng không muốn em phải so sánh em với người khác"
Anh nhìn vào đôi mắt sáng long lanh của cô, giọng nói trầm ấm nhẹ nhàng.
"Em chỉ cần là chính em thôi! Vì anh thích con người của em, sự ngây thơ của em, đáng yêu của em. Chỉ cần em cảm thấy thoải mái và vui vẻ thì anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-tai-hao-sac/2795688/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.