Nhã Thần cay đắng cầm sợi dây chuyền trên tay, khoé mắt đỏ ngầu.
Anh nhìn Tiểu Hà, giọng nhẹ đi.
"Em nói đi là đi như vậy sao?"
Cô cụp mắt, nước mắt lặng lẽ rơi mà không nói lời nào. Chỉ cần nhớ đến những lời sỉ nhục miệt thị ấy, cô lại không thể chịu đựng được, giống như bao nhiêu tổn thương trong lòng đều bị khơi gợi lại.
Anh lại nói.
"Em chỉ vì những lời nói đó, mà muốn từ bỏ anh, muốn từ bỏ tình yêu của chúng ta?"
"Em không phải. Nhưng em không thể chịu được. Nếu như là anh thì anh có chịu nổi hay không? Anh không phải là em, sẽ không thể nào hiểu được cảm giác của em lúc đó."
Tiểu Hà rưng rưng lệ quay người đi. Bây giờ cô không muốn nói gì nữa, càng không muốn gặp ai. Cô cần thời gian để suy nghĩ, cần thời gian để sắp xếp lại cuộc đời của mình.
Nhã Thần nhìn cô bước đi vài bước, lòng khó chịu vô cùng. Anh đột nhiên cười khẩy, tiếng cười nghe sao mà chua chát.
"Cuối cùng thì em cũng giống như Thi Nguyệt ba năm trước, cũng rời bỏ anh mà đi!"
Tiểu Hà quay người lại nhìn anh.
"Em không giống. Em và cô ta vốn dĩ không hề giống nhau."
Nhã Thần lúc này cứ như biến thành người khác. Anh đi về phía cô, ánh mắt vừa buồn đau lại xen lẫn chút khó chịu của sự cay đắng. Anh liên tục hỏi cô.
"Không giống? Phải. Vì em là thanh mai trúc mã của anh còn cô ấy thì không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-tai-hao-sac/2795661/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.