"Chẳng phải anh đã nói rồi sao? Em không cần quan tâm những gì họ nói, chỉ cần anh yêu em thôi!"
"Nhã Thần! Em đã không còn xứng với nó nữa, cũng không thể là cô bé Lọ lem mà anh từng mong ước."
"Chúng ta chia tay đi!"
Những đoạn hồi ức về cuộc cãi vã khi nãy hiện lên trong đầu Tiểu Hà. Cô vẫn trên mình chiếc váy xinh đẹp ấy, vẫn là đôi chân trần và tay thì dính đầy máu của anh. Cô ngồi trước phòng cấp cứu chờ đợi, nước mắt không ngừng rơi nhoè cả lớp trang điểm.
A Châu nghe tin lập tức chạy đến cùng cô.
"Tiểu Hà?"
Cô vừa nhìn thấy cô ấy liền không thể kìm nén nổi, ôm A Châu bật khóc nức nở.
"A Châu! Mình rất sợ! Mình thật sự rất sợ!"
"Không sao mà! Anh Nhã Thần sẽ không sao đâu!"
Tiểu Hà lại nhìn A Châu nức nở, đưa đôi tay run rẩy vẫn còn dính máu.
"Nhưng mà... Nhã Thần, anh ấy... chảy rất nhiều máu, rất nhiều máu. Mình không thể mất anh ấy A Châu à!"
"Lẽ ra mình không nên nói như vậy, mình không nên nói chia tay với anh ấy!"
Tinh thần cô trở nên hỗn loạn, đến cổ họng cũng khô khào đi. A Châu nhìn thấy như vậy mà xót xa.
Cô ấy phải an ủi mãi một lúc Tiểu Hà mới bình tĩnh trở lại, nhưng cô vẫn lặng lẽ mà khóc.
Hai tiếng đồng hồ sau, bác sĩ đi ra. Cũng may vết thương không sâu, chỉ là mất nhiều máu nên mới ngất đi. Tiểu Hà nhẹ cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-tai-hao-sac/2795660/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.