Tối đó, sau khi thấy Tiểu Hà đã ngủ say, Nhã Thần ngồi dậy đi ra ngoài lan can. Anh gọi điện cho Vũ như đã hẹn từ trước.
"Chuẩn bị xong chưa?"
"Dạ rồi ạ!"
"Hành động đi!"
...
Sáng hôm sau, vì vẫn còn nhiều vết tích trên cơ thể mà Tiểu Hà để lại nên Nhã Thần vẫn chưa thể đi làm. Anh đành để cô đi làm một mình. Buổi sáng khi cô đã chuẩn bị xong xuôi, anh vẫn còn đang nằm ở trần khiêu gợi trên giường, nhìn cô xụ mặt.
"Bảo bối phải đi làm rồi!"
Tiểu Hà đi đến chỗ anh rồi dịu dàng hôn lên môi.
"Anh ở nhà ngoan nhé! Em sẽ về sớm thôi!"
Cô vừa quay đi thì anh đã liền bật dậy lao đến ôm cô từ sau lưng, mùi hương nhẹ nhàng thoảng qua. Anh gục đầu lên vai cô thủ thỉ.
"Anh không muốn đâu! Không muốn xa em chút nào cả!"
Cô vừa quay người lại thì đã bừng bừng đỏ mặt. Thân thể trần trụi không mảng vải che thân này... là anh lo níu giữ cô nên đã quên mặc quần áo hay là do cố tình vậy chứ?
Tiểu Hà quay đi nơi khác.
"Anh... anh còn chưa mặc gì cả kìa!"
"Có sao đâu? Đây cũng đâu phải là lần đầu tiên em nhìn thấy?"
Lại là cái giống nói ngang ngược kiêu ngạo này. Lý Nhã Thần anh! Rốt cuộc định khoe thân như vậy với em tới bao giờ nữa? Đã biết người ta nhẫn nhịn cực khổ lại còn giở trò quyến rũ, thật không thể tha thứ được mà!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-tai-hao-sac/2795642/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.