Tiểu Hà nhìn thằng bé đáng thương đứng ngoài cửa rồi nhìn sang Nhã Thần vẫn đang ngủ ngon lành, cô vô cùng bất lực. Cô kéo anh ngồi dậy, hỏi cho rõ sự tình.
"Nhã Thần! Dậy! Mau dậy đi! Anh đã làm gì Tiểu Hoàng vậy?"
Anh dụi dụi mắt, nhìn sang cô rồi lại nhìn nó, nói xong thì lại ngã xuống giường ngủ tiếp.
"Ai bảo nó ôm anh chặt quá làm gì? Nếu anh không nằm giữa thì khác nào là nó muốn ôm em đâu?"
"Hôm nay là ngày nghỉ, để anh ngủ một lát đi nào!"
Ai mà ngờ Lý thiếu thường ngày mặt lạnh, nghiêm túc lại cũng có lúc chán chê công việc thế này. Cũng phải thôi, tuy anh nghiêm khắc với nhân viên thật nhưng cũng còn cho họ nghỉ được ngày chủ nhật, thưởng thêm vào các ngày lễ và đặc biệt là giúp đỡ các nhân viên có trường hợp đặc biệt. Còn đối với bản thân, anh không cho phép mình nghỉ ngơi, cả chủ nhật cũng phải làm việc. Lúc trước Tiểu Hà còn không phát hiện ra, nhưng biết rồi thì phải ngăn ngay lập tức. Cô không muốn anh vì làm việc quá sức mà sinh bệnh.
...
Tiểu Hà chuẩn bị bữa sáng cho hai người. Họ đang ngồi bên bàn chờ đợi. Trái với sự hào hứng của Tiểu Hoàng, Nhã Thần lại có vẻ mệt mỏi. Anh nhíu mày than phiền.
"Cái thằng nhóc con này! Hôm qua ôm người ta chặt như vậy là muốn tôi nghẹt chết hay sao hả?"
Tiểu Hoàng nhìn anh.
"Ai bảo anh chen vào nằm giữa làm gì? Người ta muốn ôm chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-tai-hao-sac/2795632/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.