Cao Thi Nguyệt thấy anh xanh xao như vậy, thật sự lo lắng. Cô ta không nhịn được mà đi đến, vừa định sờ tay lên mặt anh vừa hỏi.
"Sao trông anh lại mệt mỏi như vậy?"
Nhã Thần vừa lùi lại một bước, cũng là lúc Tiểu Hà đứng chắn trước mặt anh, đưa tay ra bắt lấy tay cô ta, cười thân thiện.
"Cô Cao đây muốn bắt tay sao? Không cần khách sáo đâu nhỉ?"
Muốn động vào anh ấy sao? Chị đi về nhà ngủ rồi nằm mơ đi nhé!
Nhã Thần đi đến ngồi bên ghế, mọi người đều ngồi xuống bên bàn, đợi xem Thi Nguyệt sẽ làm gì tiếp theo. Cô ta do dự chần chừ, không biết đang nghĩ gì đó trong đầu, lát sau mới chịu nói.
"Nếu như anh lo cho cô ta như vậy, thì cũng nên hiểu thế nào là đúng là sai mới phải."
Cô ta lại đưa số tài liệu đó ra để đối chiếu, cho thấy bản thiết kế kia đã bị mất. Nhã Thần cầm nó trong tay mà kích động. Nếu như là những viên kim cương khác, anh có thể miễn cưỡng chấp nhận cho qua. Nhưng đây lại là loại kim cương quý vừa mới tìm được, là loại quý nhất trong các loại quý, kim cương màu ngọc xanh Phỉ Thúy, là một sự kết hợp hoàn hảo và rất hiếm gặp. Giá trị của nó có thể tương đương với tài sản của cả Lý gia, đã vậy lại còn đang trong quá trình nghiên cứu, mài dũa, chuẩn bị hợp tác sản xuất với Anh quốc. Mất đi nó không những mất đi tiền bạc, mà còn là danh dự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-tai-hao-sac/2795626/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.