Kim lão gia bất ngờ vô cùng, đây vốn không phải là chỉ thị của ông ta. Ông ta vốn cũng không muốn đắc tội với Nhã Thần, nếu đã là người của anh thì lại càng không dám. Mới hôm qua ông ta còn định sẽ cầu nguyện cho Tiểu Hà, hi vọng Nhã Thần sẽ nguôi giận mà suy nghĩ lại một chút, bây giờ chuyện tốt ấy đều bị con gái phá hỏng cả rồi. Ông ta nhất thời nổi giận, tát cho Kim Ngọc Sam thêm một cái nữa rồi quát.
"Hồ đồ! Ta đã dặn con là không được động đến người của Lý thiếu. Thân là bác sĩ mà lại làm ra chuyện này, y đức của con để đi đâu rồi hả?"
La Duật nhìn hai cha con nhà này mà chướng tai gai mắt, không thèm nhìn họ, nói.
"Bệnh nhân cần phải nghỉ ngơi, các người ra ngoài giùm tôi đi!"
Anh ta nhìn sang Nhã Thần đang đứng sờ sờ như tản băng lạnh, có hơi khó nói, nhưng vẫn phải hỏi cho ra lẽ.
"Chuyện của bọn họ cậu tính thế nào?"
"Đợi Tiểu Hà tỉnh lại đã. Tôi muốn cô ấy tận mắt nhìn thấy, người hãm hại cô ấy sẽ có kết cục như thế nào!"
Nhã Thần đuổi bọn họ ra khỏi phòng, anh mệt mỏi ngồi thụm xuống ghế. Cơn giận vừa rồi đã làm ảnh hưởng không ít đến sức khỏe của anh. Bệnh nhiễm phong hàn này tuy nói là không tái phát thì sẽ không tái phát, nhưng chỉ cần làm không đúng ý của nó, lần trở lại sau chắc chắn sẽ nặng hơn lần đầu. Anh thở dài một hơi, tay xoa xoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-tai-hao-sac/2795601/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.