Nhã Thần cười gượng, nụ cười nghẹn ngào chua xót. Cái tát này quá vô tình và đột ngột, anh thật sự không dám tin có ngày mình lại bị cô tát. Phùng Vân thừa nước đục thả câu, anh ta ôm bụng đi ra, trên mặt lại đang có vết bầm, nhăn nhó như đang rất đau đớn.
"Tiểu Hạ?"
Tiểu Hạ thấy anh ta như thế thì rất thương xót, lập tức đi đến chỗ anh ta.
"A Vân? Anh có sao không? Có đau lắm không?"
"Anh không sao! Không sao đâu!"
Phùng Vân đột nhiên co thắt người, ho sặc sụa ra một ngụm máu tươi. La Duật cũng cảm thấy kinh, gằng giọng cố nói khẽ với Nhã Thần.
"Gì vậy? Rõ ràng chỉ đấm nhẹ một cái, đâu đến nỗi ho ra máu như vậy? Là hắn ta bị thật hay là đang cố tình vậy?"
Nhã Thần bây giờ làm gì để tâm đến lời anh ta nói nữa, chỉ đơ người nhìn người con gái ấy đang lo lắng cho người khác. Cử chỉ dịu dàng, nét mặt lo lắng, hệt như ngày xưa cô đã từng đối với anh khi anh bị bệnh. Giờ đây, người đứng ở vị trí đó đã không còn là anh nữa. La Duật để ý anh, hiểu rất rõ anh đang đau đớn khó chịu đến mức nào. Anh ta không chịu đựng nữa, đứng ra lên tiếng.
"Đủ rồi đó Hoa Tiểu Hà! Cô bị làm sao vậy? Phùng Vân đã cho cô ăn bùa mê gì mà cô lại tin hắn ta như vậy?"
"Cô có biết cô thành ra như bây giờ là do hắn ta không? Có biết Nhã Thần đau khổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-tai-hao-sac/2795550/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.