Băng bó vết thương xong thì Tiểu Hạ quay về nhà. Cô ngồi ở phòng khách, nhớ đến những lời nói của La Duật, nhớ cánh tay có một vết sẹo dài của Nhã Thần. Trong lòng cô bây giờ rối như tơ vò, càng lúc càng cảm thấy mơ hồ về những mối quan hệ xung quanh mình.
Vết thương trên tay Lý Nhã Thần, tại sao lại là do mình? Mình và Hoa Tiểu Hà đó rốt cuộc là có quan hệ gì? Mình với Lý Nhã Thần là gì? Còn mình với Phùng Vân là gì? Tại sao lại rối đến như vậy chứ?
Đương lúc này, bên ngoài có người gõ cửa. Tiểu Hạ đứng dậy, lấy lại bình tĩnh ra xem là ai. Cánh cửa mở ra, đã thấy Nhã Thần ở ngay trước mặt. Anh say mèm rồi, cũng không biết là sai từ khi nào và làm sao lại mò được đến đây?
Tiểu Hạ bất ngờ, tay vừa định đóng cửa thì đã bị anh dứt khoát ngăn lại. Anh lao đến hôn ghì lên môi cô, hai tay ôm lấy đôi gò má đang nóng bừng bừng. Cô trố mắt ra nhìn vì ngạc nhiên, hai tay không ngừng giẫy giụa muốn đẩy anh ra nhưng bất lực. Hương rượu nồng nàn như đang phà vào khoang miệng của cô, có chút khó chịu, nhưng theo sau nó lại là một dư vị ngọt ngào khó tả.
Dứt môi, Nhã Thần liền ôm Tiểu Hạ vào lòng, nghẹn ngào trong cơn say.
"Đừng! Làm ơn đừng buông anh ra! Để anh ôm em đi được không?"
Cô đột nhiên trở nên mềm lòng khi nghe giọng nói này. Nó thật trầm ấm, thật dịu dàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-tai-hao-sac/2795548/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.