Mục Thiên Dương vừa thấy, khiêu mi: “Xong rồi, tâm gan bảo bối khẳng định biến dạng, kỹ thuật hóa trang này……..”
Uyển Tình nhẹ nhàng nhéo tay anh một chút, không cho phép anh nói lung tung.
Mục lão gia và Kim lão phu nhân vui tươi hớn hở ở một bên, giống như ông nội bà nội bình thường. Kim lão phu nhân chỉ vào đám người nói với Mục lão gia: “Ông xem cậu học sinh kia, sau lưng còn lưu một cây roi, rất đáng yêu!”
Mục Thiên Dương nhìn thoáng qua, xác thực đáng yêu, không hỏi sờ sờ cằm, hỏi Uyển Tình: “Chúng ta cũng đổi kiểu tóc này cho Đang Đang đi?”
Uyển Tình nói: “Đương Đương đã 5 tuổi, chỉ sợ hơi khó. Kiểu tóc này, càng nhỏ càng đáng yêu.”
“Ngô………” Mục Thiên Dương hơi có chút thất vọng.
“Bằng không chính anh đi thương lượng với cậu bé đó, cứ đi thử xem?”
Coi như hết!“ Cậu học sinh có lòng tự trọng đấy, tên cũng được kêu “Triển Huy”, lại làm sao có thể để cho người ta làm xằng bây trên đầu cậu ta.
Đinh Đinh biểu diễn là vũ đạo tập thể, một đám bạn nhỏ gọi tới gọi lui, không nói vũ đạo có bao nhiêu đẹp mắt, ít nhất con mình là thập phần hoàn mỹ. Đang Đang biểu diễn võ thuật, cùng một đám đứa nhỏ choai choai mặc đồng phục võ thuật màu trắng, hừ hừ ha ha ra quyền đá chân, đáng yêu đến bùng nổ!
Thiên Tuyết và Thiên Thành đã đến, cầm DV vừa chụp vừa nói: “A Thành, chúng ta nhất định phải sinh song bào thai! Cũng muốn long phượng.”
A Thành khổ bức, đó là anh nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-giam-doc/794100/chuong-617.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.