Uyển Tình không muốn nhắc tới chuyện cũ trước kia, đứng lên nói: “Ông cứ hỏi Thiên Dương đi, cháu đã nói với anh ấy rồi.”
Đi xuống lầu, cô nghe được Ngô Nhã đang cùng Mục Thiên Dương thương lượng: “Con sửa hai phòng cách vách cho bọn nhỏ à? Mới đầu còn có thể không quen, nếu không thì mời bảo mẫu đi.”
Uyển Tình sửng sốt, không biết bà ta đang muốn làm chuyện gì đây. Ngô Nhã phát hiện cô xuống lầu, cười đến thực dịu dàng, thật giống như lúc trước không có phát sinh khúc mắc gì vậy. Càng là như vậy thì Uyển Tình càng kinh sợ bà ta.
Mục Thiên Dương thấy Uyển Tình xuống dưới thì đứng lên nói: “Chuyện này nói sau, tới lúc đó sẽ để cho Uyển Tình an bài.”
Uyển Tình cũng không tiếp câu chuyện này, hướng tới Ngô Nhã nói ra lời khách sáo: “Dì, cháu về phòng đây.”
Ngô Nhã cười đứng dậy: “Cháu nên chuyển tới đây sớm hơn một chút, Thiên Dương đã đợi cháu rất lâu.”
Mục Thiên Dương vừa nghe, nhìn Uyển Tình liếc mắt một cái, hơi xấu hổ, vội vàng kêu Đinh Đinh Đương Đương: “Nói tạm biệt với bà nội đi con.”
“Bà nội tạm biệt.” Hai đứa cùng đồng thanh nói.
Lòng Ngô Nhã ấm áp, khom người hôn mặt bọn trẻ: “Nên sớm một chút cùng mẹ chuyển lại đây a.”
Hai đứa nhỏ cái hiểu cái không gật đầu.
Sau khi Mục Thiên Dương đưa Uyển Tình trở về thì liền lưu lại. Ngày hôm sau lại muốn đi tảo mộ Từ Khả Vy, hai người chuẩn bị nhang đèn, giấy tiền vàng bạc, cũng chuẩn bị cả quần áo cho đứa nhỏ để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-giam-doc/793995/chuong-512.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.