Cảnh sát nói có tiến triển sẽ thông báo với Uyển Tình và Đỗ Viễn Minh, đương nhiên, nếu bọn họ phát hiện cái gì cũng nên thông báo, giúp mọi ngươi nhanh chóng phá án.
Uyển Tình nghĩ rằng: chờ cô tĩnh tâm lại, muốn đem người mà mình và Từ Khả Vi quen biết tìm tòi lại một lần, từng bước từng bước ghi tạc trong đầu, lần lượt bới ra, không tin không tìm thấy ai khả nghi!
Buổi chiều hôm đó, bọn họ sau khi tạm biệt người của viện phúc lợi, quay trở về thành phố A.
Ở bên cạnh ngây người vài ngày, cấp dưới của Đỗ Viễn Minh và Mục Thiên Dương đến đây không ít, đều lái xe tới, xe cũng đủ dùng.
Rời đi khách sạn thì Quản Vận Phương đi đến phòng Uyển Tình, trong phòng chỉ có Uyển Tình và Thiên Tuyết. Bà lặng lẽ nói với Thiên Tuyết: “Tí nữa chúng ta ngồi cùng một xe với Uyển Tình, lại an ủi nó.”
Thiên Tuyết gật đầu, lại cảm thấy bà giống như có chuyện muốn lén nói, cho nên khi an bài xe để cho Mục Thiên Thành lái xe cho các cô.
Sau khi ô tô đi, Quản Vận Phương mới bắt đầu nói chuyện với Uyển Tình: “Gì biết con khổ sở, nhưng muốn tỉnh lại đứng lên, chuyện kế tiếp con phải làm còn nhiều lắm.”
Uyển Tình mờ mịt nhìn bà.
Quản Vận Phương nói: “Từ ngày gặp chuyện không may đó trở đi, cứ bảy ngày cúng một lần, đốt chút tiền giấy cho mẹ con, tổng cộng phải đốt bảy lần. Kế tiếp một tháng, con phải nhớ chuyện này. Nhưng con không thể luôn luôn ở nhà mà? Con còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-giam-doc/793901/chuong-418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.