Mọi người không nói gì.
Đến thời điểm tắt đèn, đã sắp vạch trần thân phận của bọn cô.Hai người lo lo lắng lắng bò lên giường ngủ, không biết sáng mai có thể có biến hóa hay không.
Hai người khuya mới ngủ được, ngày hôm sau hơn chín giờ mớitỉnh. Liễu Y Y buổi sáng có tiết, không ở phòng ngủ, tiết của các côvào 10 giờ hơn, thời gian có hơi gấp gáp. Hai người hốt ha hốt hoảngrửa mặt, không kịp mở máy tính xem tiến triển mới nhất, quyết định điăn sáng trước, chuyện trên mạng tí nữa lấy điện thoại xem cũngbiết!
Đang muốn ra ngoài, có người ở bên ngoài gõ cửa: “Thiên Tuyết ——”
Thiên Tuyết mở cửa, là bạn học cùng lớp. Bạn học vội la lên: “Cậu nhanh đến khoa, nói muốn hủy bỏ học bổng của cậu!”
Thiên Tuyết lặng đi một chút, giận dữ: “Em nó!” Học bổng củacô mấy ngàn đồng đấy, tuy rằng đối với cô mà nói không tính cái gì,nhưng cái này là tự mình kiếm bằng bản lãnh thật sự, làm sao có thểnói hủy bỏ liền hủy bỏ?
Cô không kịp trông nom Uyển Tình, kéo tay áo, hấp tấp chạyđến khoa. Chạy khỏi ký túc xá không lâu, Uyển Tình cưỡi xe đạp đuổitheo: “Lên xe!”
Thiên Tuyết nhảy lên, Uyển Tình chạy nhanh đến phía trước.Thiên Tuyết ômlấy thắt lưng cô, hoảng hốt trong chốc lát nói: “Mìnhchở cậu nhiều lần như vậy, rốt cục đến phiên cậu chở mình?”
“Trọng điểm của cậu luôn rất kỳ quái.” Uyển Tình tức giận nói.
Thiên Tuyết cười, trầm tư một lát, lấy điện thoại ra gọi điệnthoại cho Mục Thiên Dương: “Nghe nói trên khoa muốn bỏ học bổng củaem, phỏng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-giam-doc/793845/chuong-362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.