“Đó chính là cô ấy rồi!” Thiên Tuyết dùng ngón tay hung hăng chỉ vào tên Tống Lâm tính toán vài cái. Di động của cô đột nhiên vang lên, cô nhận, là bạn cùng lớp, nói: “Thiên Tuyết! Thiệp hồng lại được phát đi rồi!”
Thiên Tuyết sửng sốt một phen: “Mình... đi!” Cô cúp điện thoại, nói với UYển Tình: “Náo động lên trời rồi!”
Ánh mắt Uyển Tình mở lớn: “Cái gì... làm sao bây giờ?”
Mọi người yên lặng, cũng không biết nên xử lý như thế nào, A Thành nói: “Trước để tôi nói cho tổng... khụ khụ... anh của cô.”
Thiên Tuyết chậm rãi gật đầu, cũng chỉ có thể như vậy.
Liễu Y Y nói: “Vẫn nên xem trước xem bên trên viết gì? Đừng quên còn có bạn học trong trường, đều biết người làm ra là ai, có thể gọi bọn họ đi xuống nước!”
“Không được!” Uyển Tình phản đối, bạn học trung học có Đỗ Thiên, người kia khó đối phó. Nếu quả thật là Tống Lâm và Lý Ức, côkhông sợ. Cô tin tưởng năng lực của Mục Thiên Dương, nhất định có thểgiải quyết, nhưng nếu như bị Đỗ Thiến biết được, nghĩa là mẹ cũng biết,nên cái gì cũng xong rồi...
Thiên Tuyết hiểu ý của Liễu Y Y, cũnghiểu được băn khoăn của Uyển Tình, có vẻ đăm chiêu sờ cằm: “Trái lại cóthể có tác dụng... thế nào trong lúc đó đột nhiên mình không lo lắng?Không biết hiện giờ có bao nhiêu người nhìn thấy thiếp mời, chúng ta vẫn nên về phòng trước đi, tạm thời không cần ở bên ngoài. Y Y, hôm nào mời cậu ăn cơm!”
Liễu Y Y gật đầu, ba người nhanh chóng trở về phòng ngủ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-giam-doc/793844/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.