Uyển Tình ngẩn ra, ngẩng đầu nhìn anh. Sau vài giây đồng hồ, cô đứnglên đi ra ngoài. Mục Thiên Dương đột nhiên tiến lên, đuổi đến trước côkhóa trái cửa. Chỉ nghe răng rắc răng rắc vài tiếng nổ, mỗi tiếng vang một chút, trái tim Uyển Tình đều run rẩy theo một chút.
Mục Thiên Dương quay đầu trừng mắt cô, giận không kềm được: “Anh kêu em đi, em liền đi?!”
Uyển Tình ngẩn ngơ một chút, gần như hỏng mất quát: “Em đây nên làmcái gì bây giờ? Anh rốt cuộc muốn em làm như thế nào, em đoán khôngđược! Em và anh ta gọi điện thoại, anhmất hứng, em nói em không gọi,anh vẫn mất hứng! Anh bảo em đi, em liền đi, anh lại mất hứng...... Emrốt cuộc nên làm như thế nào? Anh nói cho em biết đi...... Anh vì saokhông tin em, vì sao?”
Mục Thiên Dương nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt vọng sụp đổ của cô, đáy lòng một trận co rúm. Nếu anh dứt khoát không phải đối với cônhư vậy, lại bức cô thành bộ dáng này. Nhưng mà, cô nói thật sự khôngbiết nên làm như thế nào sao? chẳng lẽ chỉ là lỗi của một mình anh?
“Em không thể sử dụng trái tim sao? Em luôn đoán, em dùng lý tríđoán! Tình cảm của em đâu? Anh đối xử với em như của riêng anh, em lại giao cho anh nan đề...... Em bất quá là ỷ vào anh thích em!”
Uyển Tình hét lớn: “Em không có kêu anh thích em! Chẳng lẽ bởi vì một câu thích của anh, em nên cho anh muốn làm gì thì làm sao?”
“Em......” Mục Thiên Dương không thể tin nhìn cô, “Nguyên lai tình cảm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-giam-doc/793839/chuong-356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.