từ Khả Vi đối mặt với anh, tâm tình buông lỏng một chút, thẹn thùng nói: “Vậy làm sao không biết xấu hổ?”
“Không có việc gì không có việc gì, ông nội và tổng giám đốc là bạn bè, chăm sóc lẫn nhau là cần như thế.” A, ông nội và tổng giám đốc vốnkhông phải là gần tuổi nhau, dùng từ bạn cũ để hình dung có vẻ khôngthích hơp cho lắm.
từ Khả Vi cảm thấy có lý, cho dù không phải bạncũ, giao tình cũng có. Bà lặng lẽ dặn dò Uyển Tình: “Đừng gây thêm phiền toái cho người ta, đây là nhân vật lớn, chú con cũng phải kiêng kỵ vàiphần.”
uyển Tình gật đầu, thầm nghỉ thật ra Thiên Dương cũng kiêng kỵ chú vài phần…
sau khi máy bay đáp xuống thành phố C, mấy người đi về Y Toa Bối Lạp,má Trương đang nấu cơm, vừa vào cửa đã nghe được hương thơm, Mục ThiênThanh lăn lộn muốn ở lại.
mục Thiên Dương nói: “Không có phòng.”
mục Thiên Thành điềm đạm đứng lên nhìn Thiên Tuyết, Thiên Tuyết hừ nói: “Xú nam nhân đừng làm dơ phòng em! Hơn nữa tuần nào em cũng ở đây haiba ngày!”
“Anh còn chưa nói là muốn ở…” Ở phòng của em gái có vẻkhông thích hợp. anh chỉ muốn nhìn thái độ của cô thôi, kết quả thậtkhiến cho người khác thương tâm!
“Vậy ở phòng khách đi!” Anh lui mình cầu xin nói.
“Chẳng lẽ cậu thiếu tiền đi thuê phòng sao?” Mục Thiên Dương nói.
“Mọi người ở cùng một chỗ càng vui vẻ!” Còn có người nấu cơm.
Thiên Tuyết nói: “Chướng tai gai mắt, anh làm ổ trong phòng khách, vàocửa đã nhìn thấy rồi, nếu anh mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-giam-doc/793828/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.