“Cháu ở công ty, cũng là khác nhau. Cái gì cháu cũng không hiểu, cáigì cũng không biết, tất cả mọi người cảm thấy cháu không có lý tưởng,không bằng tự cháu xây dựng sự nghiệp đâu! Cháu mở công ty, nói là cốvấn du lịch, không bằng nói là cố vấn thám hiểm, mục tiêu cuối cùng củacháu không phải là du lịch bình thường, mà là những nơi khó tới, tỷ nhưEverest, rãnh biển Mariana…..”
Mục lão gia quát: “Mới cảm thấy cháuđáng tin, cháu lại làm mất lòng tin!” Ai nha trái tim có điểm không chịu nổi, nó sẽ không làm chuyện nguy hiểm chứ? Vừa mới còn cảm thấy mở công ty du lịch rất không sai, nguyên lai là ngụy trang!
“Ở phương diệnthám hiểm trong nước, hẳn là không có công ty dẫn đường chuyên nghiệp,cháu làm này, khẳng định có triển vọng, cũng phát triển nghề phụ tốt.”
Mục lão gia thấm thía nói: “Ta không muốn cháu lúc nào cũng mạo hiểm…….Ai!”
Mục Thiên Thành dừng một chút, nghiêm túc nói: “Cháu tự nhiên là cóphương pháp xử lý, đợi phải nguy hiểm tới cửa, phỏng chừng tuổi cháucũng đã lớn, không thể tự mình xử lý.”
Mục lão gia nghĩ nghĩ, thấyUyển Tình đến cũng lâu rồi, cũng không muốn để cô nghe những chuyện này, nói: “Được rồi được rồi, cháu thích thì đi làm đi, nếu cần giúp thì đitìm anh của cháu.”
“Vâng.” Mục Thiên Thành thản nhiên đáp ứng.
Mục lão gia liếc mắt nhìn anh một cái, nói với Uyển Tình và Thiên Tuyết: “Các cháu nhìn nó xem có phải thay đổi hay không? Mấy tháng trước còncợt nhả, đột nhiên trở nên chững chạc, ông có chút không quen.”
Uyển Tình và Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-giam-doc/793827/chuong-344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.