Uyển Tình gật đầu, đi đến một bên. Có rất nhiều hoa tai bằng ngọc,bên cạnh là một vài cái vòng tay dây tơ hồng... đột nhiên cô lóe ra một ý nghĩ, nghĩ đến đưa quà gì rồi.
Thiên Tuyết đã gói xong quà, đi đến nói: “Được rồi! Khẩn trương đimua của cậu, hôm sau muốn đưa, tốt nhất là mua hôm nay, nếu không đếnngày mai lại càng vội.”
Uyển Tình cười: “Không cần, mình có rồi!”
“A?” Thiên Tuyết sửng sốt nói, mạnh mẽ nhìn cô, vui mừng nói: “Không sai, không sai! Tuyệt đối là món quà tốt!”
Uyển Tình mãi mới hiếu được, hổn hển nói: “Cậu nghĩ đi đâu thế? Mình không nói cái đó!”
“Thế là cái gì?” Thiên Tuyết khiêm tốn thỉnh giáo.
Uyển Tình tức giận nói: “Bí mật!”
Thiên Tuyết nghĩ thầm, có cái gì lý kỳ, cậu không nói cho mình biết, mình sẽ vụng trộm đi xem.
Uyển Tình lại cứ không muốn để cho cô biết, kéo cô đi dạo một vòng, cái gì cũng chưa mua.
Thiên Tuyết buồn bực: “Thời gian rất gấp... cậu không nhìn lại sao?”
“Mình đã có rồi, ngày mai đến nơi khác xem.”
Thiên Tuyết nghĩ đến lúc đó nhất định phải đi theo, xem cô ấy mua cái gì, nếu không thì cô ấy mà đưa vụng trộm, cô sẽ không nhìn thấy.
Hai người vừa đi vừa bàn bạc xem nên chúc mừng thế nào, chuẩn bị choMục Thiên Dương một sự bất ngờ. Thiên Tuyết nói: “Được hỏi trước anh ấykhông, nhỡ đâu thứ sau anh ấy có tiệc xã giao thì sao, để anh ấy tínhthời gian mà không đi ra ngoài!”
“Rất ít người bận đến mức quên đi sinh nhật của mình, chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-giam-doc/793799/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.