“Không tính!” giáo viên nói: “Có muốn tìm giáo viên tâm lý phụ đạo thêm cho em ấy không?”
“A?” Thiên Tuyết sửng sốt: “Cái này cũng được sao?”
“Có thể thử xem!”
Sau khi tan học, Thiên Tuyết liền dẫn UYển Tình đi tìm giáo viên tâmlý phụ đạo. Bên tâm lý phụ đọa này chủ yếu phụ trách giải quyết các vấnđề phiền não bình thường, Uyển Tình không quá tin tưởng, mà chính côcũng không muốn đem những chuyện đó nói cho người ngoài biết, cuối cùngcũng không có kết quả gì.
Thiên Tuyết nói việc này cho Mục Thiên Dương, Mục Thiên Dương chỉthiếu chút nữa là kêu người đi Mỹ xử lý Đinh Thải Nghiên. Anh đau lòngvô cùng, tán gẫu với Uyển Tình, khuyên giải một phen, hỏi cô: “Muốn tìmbác sĩ tâm lý thử xem không?”
Uyển Tình dựa vào trong lòng anh, không yên lòng hỏi: “Về sau emkhông thể không xuống nước được sao? Em không thích bơi lội thì khôngsao cả, có rất nhiều ngời cả đời cũng không bơi lội.”
Mục Thiên Dương gật đầu: “Em nói đúng, về sau chúng ta sẽ không bơi lội! Về sau em cũng đừng đi học, cứ chơi ở trong phòng”
“Thế nhưng nếu lên lớp mà không điểm danh thì không được.”
“Uhm.” Vốn dĩ còn đang muốn tự mình dạy cô bơi lội, sau đó tìm thờigian đi Hawaii, Maldives... Xem ra chỉ có thể buông xuống rồi! Đột nhiên anh cười, cằm cọ tới cọ lui vào cổ cô: “Không tôi, em không sợ trongbồn tắm là được...”
Uyển Tình sửng sốt, đỏ mặt nói: “Chán ghét!”
“Ha Ha!”
“Anh cười cái gì!”
“Không có việc gì!” Anh yêu chết mất dáng vẻ hờn dỗi này của cô, nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-giam-doc/793798/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.