“ Chủ nhân. “ Black bị hoảng dưới ánh nhìn như lửa đốt, vừa thốt ra câu, Hàn Tử Mặc cau mày mắt hơi tối, rõ ràng là không muốn nhìn tới Black. Z hiển nhiên nhạy cảm hơn, không tới vài giây đã hiểu rõ Black lại gây tai họa gì rồi. Thở một hơi dài, Z tiến đến chỗ Black thì thào nhỏ vài điều. Trong phút chốc sắc mặt Black từ bình thường biến tím tái, vội sửa miệng: “ Lão đại. ” Cũng là quá hoảng loạn, đầu óc còn chưa có kịp tải hết, lần này không biết có lại rước họa hay không. Đúng là cái miệng hại cái thân mà! Nhìn thấy Hàn Tử Mặc tâm tư không rõ sắc mặt không tốt liền ngộ ra, lão đại là không có tính tha cho Black đi? Marie Z cũng không có nghĩ nhiều nữa, đem ý nghĩ giải tỏa ra ngoài: “ Lão đại, Black là do bất cẩn... Anh thủ hạ lưu tình... ” Làm hai người hoảng sợ, tay run nhẹ, chân gượng đứng. Vậy nhưng, Hàn Tử Mặc không mấy lưu tâm, dù sao hắn vẫn là thưởng phạt công tâm. Black làm không ít chuyện, loại lỗi nhỏ này có thể tạm gác, gọi sai... thật sự là một lỗi đáng chết nhưng chung quy vẫn là lỗi nhỏ không nhiều người mắc phải. “ Ở Hàn gia lâu nhưng đừng quên gốc gác của bản thân, thuộc hạ của Hàn gia chỉ được phép gọi chủ nhân. Riêng thuộc hạ Thần Tử, duy nhất gọi lão đại. Sau khi trở về liền tự tới huấn đường lãnh bốn mươi hai roi đi. ” Nói rành mạch, khí khái cũng rất bình thường không tỏ vẻ uy hiếp hay không hài lòng, đơn giản là nói vài câu nhắc vài chữ. Là vậy nhưng lần này Black ăn hành không ít, bốn mươi hai roi không phải con số nhỏ, còn tùy thuộc mức độ nặng nhẹ. Ngỡ ngàng, ngoài ra thì không có hiểu cảm gì khác, ăn roi... Tuy không phải hình phạt nhẹ nhất nhưng so với lỗi phạm phải thì đã thuộc hàng dễ nhằn rồi. Không tới nỗi sứt đầu mẻ trán, bất quá vài đường ngang dọc nằm giường bảy ngày tạm khỏi. Z trầm ngâm, có phải lần này lão đại dễ chịu quá rồi không? “ Vâng. ” Black rớt mồ hôi hột, hơi cúi người, tính mạng coi như được bảo toàn rồi. Rõ ràng không có ý gọi ‘Chủ nhân’ chỉ là lúc ấy khá rối, vài năm trước lão đại ở Hàn Gia huấn luyện thuộc hạ, Black và Marie Z là người đến từ Thần Tử. Chung quy lúc ấy bọn họ gọi là lão đại, nhưng Black lại là người hay ‘học’, đúng hơn là dễ dàng bắt chước. Bởi vì những người kia đều gọi chủ nhân, duy hai người họ gọi lão đại, Z không có việc gì chỉ có Black ngày ngày nghe hai từ chủ nhân đến thấm. Lúc đó cũng chưa suy nghĩ được gì, vừa gặp đã mồm thối gọi chủ nhân rồi. Bên trong gọng sắt kia vẫn còn hai người, Hàn Tử Mặc cũng ra ngoài rồi, họ có lý nào còn không rời khỏi? Lần lượt bước ra là Baldric, Vũ, tin chắc họ đều đã có vũ khí phòng thân. Giấu ở nơi nào trên cơ thể đều tầm thường, trước sau cũng phải móc ra. Vũ điềm đạm, nho nhã, anh phong tuấn tú tiêu sái bước, ra. Trái ngược với hình ảnh ngọc thụ lâm phong sáng ngời ngời ấy. Nam nhân với bề ngoài lưu manh, thần sắc nhíu lại, không thoải mái bước ra. Rõ ràng là đang tia vào Black cùng Marie Z, Baldric thù thật sự dai. “ Hàn Tử Mặc, vết thương của anh cần xử lý! ” Chưa ai nói Vũ cứng đầu nhưng xem ra, không nói tức là ngầm hiểu. Vũ vô cùng cứng đầu xứng danh với hai chữ ‘phiền phức’ trong định nghĩa của Hàn Tử Mặc. “ Hàn bạn yêu, Waldo yêu dấu. Sao mắt nhìn người của cậu ngày càng tệ vậy, hai tên đen trắng thế này cũng nhận thuộc hạ được. Rõ ràng ban nãy chúng còn dám đá chúng ta, đáng chết! ” Vừa than phiền Vũ, lại đón nhận thêm nam nhân trẻ trâu trưởng thành thiếu mất một sợi dây thần kinh. Hàn Tử Mặc rõ ràng là không có ý vũ nhục bọn họ, cứ tự đem thân đến cho hắn chà đạp đây là làm sao chứ? Black cùng Marie Z bên cạnh gượng cười, tiếc thầm không nguôi, ban nãy rõ ràng là nên đá thêm vài cái vào tên đó nữa! Thật sự đáng tiếc! “ Khoan đã, nếu họ là thuộc hạ của anh thì không phải anh là chủ nơi này sao? Còn lấy cớ đột nhập? ” Từng chữ sắc nhọn, mắt từ từ nhỏ dần dấy lên sự nghi hoặc, Vũ hiểu biết không nhiều nhưng trình độ không tệ, đủ hiểu. Mà Vũ, đối với người quen chưa thân như Hàn Tử Mặc vẫn đầy nghi vấn. Marie Z nghe xong liền ba chấm, mắt chữ O mồm chữ A, tên nhóc nho nhã lịch thiệp này đang tỏ thái độ với lão đại của họ? Là do lão đại ngày càng nhân từ dưới sự dạy dỗ của chị dâu hả? Nghe như gió thổi, Hàn Tử Mặc dĩ nhiên sẽ không có trả lời, một mặt thờ ơ lướt qua. Còn cả Baldric, thấy Vũ nói một câu bản thân liền muốn nói nhiều hơn hai câu: “ Waldo, nể mặt tôi, Ken, cậu giao tên đen đó cho tôi. Ban nãy tên đó đá tôi đấy, lợi ích có thể bàn! ” Black nghe xong liền muốn cười ha hả, nghĩ Muốn tôi? Mơ đẹp đấy! Z nhìn thấy Black ngạo mạn liền thở dài, nghĩ đi nghĩ lại, tên xã hội đen kia thù cũng thật dai. “ Anh thật ngu ngốc, lão đại sẽ không bàn giao tôi cho anh. Lão đại nào cần chút lợi ích nhỏ nhoi kia chứ! ” “ Black! Một vừa, hai phải thôi. ” Z ngay lập tức ngăn cản, thật trẻ con! Nể tình em gái anh, tôi lại phải giúp anh... Mà tôi... Thật sự là vì nể tình em gái anh nên mới giúp anh nhiều như vậy sao? “ Tên chó chết..! ” Còn chưa có nói hết, đã bị một thanh âm nghiêm nghị ngăn cản khiến Baldric câm nín. “ Đủ loạn chưa? Mang hai người họ đi. ” Hàn Tử Mặc vừa nói vừa lườm cảnh cáo, họ thật ồn ào, cũng chẳng bao người!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]