Từ khi trở thành Ám Chủ - Ám Dạ thì hành động ‘ khóc ’ nó đã quá xa vời với cô, nó như một việc xa xỉ muốn cũng không được. Ấy mà hôm nay Huyền Thiên Băng đã khóc rồi, nước mắt của sự đau lòng.. Người ta nói nước mắt đau buồn thường sẽ kết tinh thành một số hình dạng khác nhau.. Nhưng sau tất cả nó chính là một biểu hiện của sự đau buồn.
Huyền Thiên Băng không biết cô đã khóc trong bao lâu nhưng chí ít hiện tại cô đã có thể điều chỉnh cảm xúc của bản thân rồi. Đột nhiên cảm thấy bản thân thật có chút yếu đuối..
Quỷ Y nhìn sang Huyền Thiên Băng, Y cảm nhận được cảm xúc đang dần trở nên bình thường lại của cô, liền nói: “ Đã bình tĩnh chưa? ”
“ Đã không sao rồi. ” Huyền Thiên Băng mỉm cười trả lời, cô cảm thấy bản thân thật ngu ngốc, có như thế cũng khóc thì sau này phải làm sao? Huyền Thiên Băng không thể cứ lệ thuộc vào Hàn Tử Mặc như vậy được, nhưng biết sao được vì cảm xúc của Huyền Thiên Băng rất dễ bị Hàn Tử Mặc chi phối.
“ Đừng cười nữa, cứ như đang khóc đấy. ” Quỷ Y nhíu mày mắng. Huyền Thiên Băng có chút bất ngờ vì Quỷ Y trước nay chính là cái thể loại vô sầu vô cảm chưa từng dùng lời nặng tiếng nhẹ với cô, thậm chí chưa từng cau mày lấy một lần vì hầu như cái gì Y cũng hài lòng.
“ Được, không cười nữa. ” Huyền Thiên Băng bình tĩnh hít một hơi thật sâu nữa, bây giờ có lẽ cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-toi-la-em/1732187/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.