Davis cùng Amin đã đưa Thần về Úc từ hai tuần trước.
Triệu Thái Bảo nhìn cậu bạn của mình một thân gọn nhẹ chỉ có mỗi cái túi xách nhẹ tênh bên người, không khỏi thở dài lo lắng.
"Cậu định cứ như vậy mà đi sao??"
Tử Minh Vũ nhìn lại bản thân một lượt, cười cười gãi đầu trả lời.
"Vậy thôi chứ sao, còn lại thì qua bên đó mua sau là được mà, vác theo nhiều đồ làm gì chứ!!"
"Còn ba mẹ cậu..., họ đồng ý rồi sao?"
"Ầyyy, cái đó cậu không cần lo, ba tớ còn mừng muốn chết á. Hì hì... Thật ra, lúc đầu ông ấy có ý định muốn tớ sang chi nhánh bên đó để học hỏi kinh nghiệm, nhưng mà tớ không nỡ để cậu lại một mình, nên tớ mới không đi..."
"Cậu... Cậu thật sự đã đối xử với tớ rất tốt... Tớ lại chưa làm được gì cho cậu cả..." Triệu Thái Bảo ủ rũ cúi đầu.
Hà Khải Thiên nãy giờ vẫn chỉ im lặng đứng một bên, dành cho hai người không gian nói lời chia tay, giờ lại thấy bảo bối nhà mình ỉu xìu, hắn liếc mắt về thủ phạm.
Tử Minh Vũ chấm mồ hôi lạnh trên trán, giả vờ như không nhìn thấy ánh mắt lạnh lẽo kia, nhìn đến cái đầu ủ rũ đang cúi xuống của cậu bạn mình, cậu thở dài vỗ vỗ vai Triệu Thái Bảo.
"Cũng đâu phải sẽ đi không về đâu chứ? Cậu yên tâm, tôi và Thần sẽ sớm quay lại thôi... Đến lúc đó, mong là hai người đã có thể hạnh phúc bên nhau rồi ha..."
Hà Khải Thiên nhướn mày tỏ ý tất nhiên, ôm lấy eo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-lao-dai/1775792/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.