Triệu Thái Bảo vừa ăn cơm vừa nhớ đến chuyện lúc chiều, trên mặt không khỏi tràn đầy háo hức.
Ngày mai là sinh nhật cậu, Hà Khải Thiên trên đường đưa cậu về nhà đã nói sẽ có bất ngờ cho cậu vào ngày mai. Thật tò mò, không biết sẽ là bất ngờ gì đây.
Nhìn Triệu Thái Bảo vừa ăn vừa đung đưa đầu, miệng nhỏ không ngừng ăn lại khẽ ngân nga, bà Hạ lắc đầu mỉm cười.
"Bảo Bảo, ngày mai có làm gì thì cũng phải dành buổi tối cho mẹ nhé."
Triệu Thái Bảo hai mắt càng thêm tỏa sáng. "Sườn xào chua ngọt, còn có gà chiên giòn nữa~"
Ông Triệu bật cười "Ngày mai là 17 tuổi rồi đó, thế mà vẫn cứ như đứa trẻ không lớn lên thế này... Ha ha..."
"Mẹ nói con như vậy mới đáng yêu mà~" Cậu nhăn nhăn mũi nhỏ, ủy khuất.
"Đúng vậy, con mãi mãi là bảo bối đáng yêu của mẹ. " Bà Hạ cưng chiều gắp đồ ăn cho cậu.
*
Triệu Thái Bảo dậy thật sớm, tung tăng xuống dưới nhà. Cả cơ thể cậu tràn đầy năng lượng không ngừng nhún nhẩy, lắc lư.
"Thật là.... Đứng im một chút để mẹ chỉnh lại áo cho nào." Bà Hạ lắc đầu cười khổ. Chỉnh lại giúp cậu cổ áo, vừa lúc đó chuông cửa reo lên.
Triệu Thái Bảo hai mắt toả sáng chạy đến mở cửa. Phía sau cánh cửa là hình ảnh người cậu yêu thích, hắn mỉm cười đầy cưng chiều với cậu.
Gật đầu với bà Hạ đang đứng mỉm cười nhìn hai người, hắn dịu dàng xoa đầu cậu.
Để cậu ngồi xuống, trước lúc cậu kịp phản ứng, hắn đã quỳ xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-lao-dai/1775755/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.