“Tôi ghét anh…tôi ghét anh…” Aizz cái từ đó cứ xuất hiện trong đầu anh. Tức chết đi được, chỉ vì giận quá hóa điên tức thời mà ra tay đánh cô, bây giờ thì bị cô ghét. Anh đúng là chỉ làm mọi chuyện trở nên rối rắm, khoảng cách của cô và anh giờ lại xa hơn nữa. Bách Bạch Hàn trách bản thân, tay không ngừng đấm vào tường. (Tường sắp nát rồi …)
“Cậu chủ, quần áo của cậu xong rồi ạ” Hoàn Trắc mở cửa, bước vào phòng. Trên tay là bộ vest màu xám, may tỉ mỉ và rất thủ công.
“Để đấy, lát tôi thay. Chừng nào bắt đầu bữa tiệc ?” Anh phủi tay rồi nhìn Hoàn Trắc,
“Chừng 2 tiếng nữa ạ.”
“Bữa tiệc này tất cả người giúp việc đều được tham gia. Tôi đã chuẩn bị phòng trang phục cho mấ người.”
“Nhưng còn khách sao ạ ? Chúng tôi còn phải phục vụ thức uống….” Hoàn Trắc chưa nói xong thì Bách Bạch Hàn nhảy vào.
“Họ cũng là con người, có chân và tay. Có thể tự lấy đồ uống cho mình. Hôm nay các mọi người vất vả rồi, tôi muốn mọi người thoải mái hôm nay.”
“A vâng, càm ơn cậu chủ.” Hoàn Trắc cười cười rồi đóng cửa đi ra.
Bách Bạch Hàn nham hiểm cười. Coi như lần nào thoải mái chút xíu. Lúc đầu thì anh chả muốn cho người làm tham gia đâu. Nhưng một hồi chắc chắn ba mẹ vợ sẽ tới, anh muốn xem cô sẽ phản ứng như thế nào. Nhiển Di, rồi em cũng sẽ thuộc về anh. Một mình anh thôi…
(Nữ chính: Ắt xì ! “sờ mũi” )
…………………………………………
“Hãn Nhi, cô còn đứng đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-han-thieu-gia/99920/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.