Tại phong ăn
"Sao họ lâu vậy chứ?!"- cậu
"Con gái mà, tắm lâu lắm"- anh
"Nhưng mà..."
"Mày nên rút kinh nghiệm từ tao, hai lần tao bị ăn đập của Bảo Thy vì cái tội đang thay quần áo mà nhảy vào rồi đấy"- anh
"Vậy chờ thêm chút nữa"
_Một lúc lâu sau
"Họ vẫn chưa xuống, liệu có phải đã xảy ra chuyện rồi không?"- cậu
"Sao mày mất bình tĩnh vậy? Bình thường mày..."
"Tao hết kiên nhẫn rồi, tao sẽ lên xem họ thế nào"- cậu ngắt lời anh rồi chạy lên xem
"Thật là..."- anh lắc đầu chạy theo cậu
_Hai người chạy lên thì thấy cửa phòng mở toang, chạy vào thì thấy trong phòng trống trơn không có một ai
"Thần Vũ, có lời nhắn"- anh cầm lấy tờ giấy trên bàn đưa cho cậu
_Cậu cầm lấy tờ giấy và đọc
"Nó viết gì?"- anh hỏi
"Họ bị bắt rồi"
"Cái gì? Bị bắt? Là ai làm?"- anh ngạc nhiên
"Là hai người kia: Ngọc Ánh và Nhật Hạ"- cậu
"Lại là hai cô ta, chán sống rồi hay sao?"- anh tức giận
"Nổi giận bây giờ không có ích gì, quan trọng là phải tìm ra chỗ họ bị bắt"- cậu
"Nhưng làm thế nào mới được, họ không để lại manh mối gì"- anh bắt đầu rối
_Nghĩ một lúc cậu liền nhớ ra
"Có cách tìm ra họ rồi, mày nhớ sợi dây truyền tao và mày cùng mua chứ?"- cậu lên tiếng
"Nhớ"
"Tao đã gắn thiết bị định vị lên hai viên ngọc ở cả hai sợi dây rồi, bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-anh-yeu-em-2/2314421/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.