Đêm hôm đó Hưng Hưng khát sữa đói khóc. Cô vì cả ngày ăn uống không đầy đủ nên không có sữa cho cậu bé bú. Bảo mẫu đang ngủ, thấy Hưng Hưng khóc thì vội ngồi dậy hỏi:
- "Cô Tử Kỳ, cậu chủ nhỏ lại đói sao? Để tôi đi pha sữa cho cậu chủ!"
- "Chị bế thằng bé đi. Để tôi đi pha cho."
Nói rồi cô liền đưa Hưng Hưng cho bảo mẫu bế rồi đi lấy sữa pha.
Hàn Tử Hân vì thái độ của cô cả ngày nay nên cũng không ngủ được. Nghe thấy tiếng khóc của con ở phòng bên anh liền bật dậy đi sang xem thử. Khẽ mở cửa ra nhìn, anh thấy bảo mẫu đang bế Hưng Hưng, còn cô thì đang pha sữa cho con.
Vì tâm trạng không vui nên đầu óc cô cả ngày nay cũng như ở trên mây, do bất cẩn nên làm đổ cả cốc nước nóng vào chân.
*choang
Ly nước thủy tinh đổ vào chân cô rồi rơi xuống đất vỡ tan.
- "Tử Kỳ/Cô Tử Kỳ! Em/Cô có sao không?"
Hàn Tử Hân vội chạy vào, cả anh và bảo mẫu đều đồng thanh nói.
- "Tử Kỳ! Em bị phỏng rồi. Để tôi...".
- "Tôi không sao."
Cô gạt tay anh ra, lạnh nhạt trả lời.
- "Đừng bướng nữa."
Anh nạt cô rồi vội bế ngang người cô lên đi vào trong phòng tắm. Anh đặt chân cô vào trong bồn rửa tay rồi cho nước lạnh xối thẳng vào. Một lát sau, khi vết phỏng đã dịu đi, anh liền bế cô ra ngoài rồi lấy thuốc nhẹ nhàng thoa lên trên vết thương của cô.
- "Lần sau những chuyện này cứ để bảo mẫu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-anh-xin-loi/1736181/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.