Tử Kỳ đứng lại nhưng cô lại lén liếc nhìn Vương Phong Thần và Tĩnh Anh. Cô thấy cả ba người họ từ trên xuống dưới chỗ nào cũng toát lên khí chất giàu sang duy nhất chỉ có mình cô là ăn mặc giản dị, quần áo cũng không phải là hàng hiệu đắt tiền gì cả. Đã có nhiều lần Hàn Tử Hân mua đồ hiệu cho cô nhưng cô đều từ chối bởi vì cô không muốn mình mang ơn anh nhưng thật không ngờ hôm nay cô lại khiến anh mất mặt như vậy. Nghĩ vậy, cô vội vàng đáp:
- "Tôi...Tôi là người làm ở Hàn gia. Mọi người cứ nói chuyện tự nhiên, tôi qua bên kia mua cho con tôi chút đồ."
Nói rồi Tử Kỳ liền chạy vội đi.
- "Xin lỗi hai người, tôi có chút chuyện phải đi trước."
Hàn Tử Hân thấy cô bỏ chạy đi như vậy thì cũng lập tức quay sang nói với hai người kia rồi đuổi theo cô. Vương Phong Thần và Tĩnh Anh nhìn theo hai người này rõ ràng là có gì đó hơi sai sai.
Cô cứ chạy đi thật nhanh khiến Hưng Hưng đang ngủ bị đánh thức rồi khóc réo lên.
- "Tiểu Hưng ngoan, con đừng khóc nữa nha. Để mẹ đưa con về nhà nha."
- "Tử Kỳ! Đợi tôi với."
Tử Kỳ nghe thấy giọng nói của Hàn Tử Hân ở phía sau nhưng cô vẫn cố chạy ra khỏi khu mua sắm vì cô sợ hai người kia sẽ nhìn thấy.
Hàn Tử Hân thấy cô vẫn chạy và không có ý định dừng lại, anh chỉ sợ cô không cẩn thận lại vấp ngã khiến mình và con bị thương nên càng chạy theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-anh-xin-loi/1736180/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.