🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đứa trẻ đỏ hỏn vẫn nằm sấp trên bụng cô khóc thét. Đợi đến khi nhịp tim của cô đã đập trở lại, bác sĩ bèn để cho y tá bế đứa trẻ lên. Bởi vì cô mới mổ xong nên vết thương vẫn còn chưa lành, nếu để đứa trẻ cứ nằm trên bụng cô đạp loạn như vậy thì vết khâu sẽ lại rách ra. Sau đó vị bác sĩ lại nói:

- "Mời mọi người ra ngoài để chúng tôi tiến hành cấp cứu cho cô ấy."

Sau đó cô được cấp cứu và đưa về phòng chăm sóc đặc biệt. Em bé cũng được đưa về phòng chăm sóc cho trẻ sơ sinh để tắm rửa, mặc tã.

Ông bà lần lượt vào thăm đứa cháu trai mới sinh của mình và dành hết lời chúc cho cậu bé.

- "Thiên thần nhỏ của ngoại! Cảm ơn con đã kéo linh hồn mẹ con trở về. Cảm ơn con đã mạnh mẽ chiến đấu để đến với thế giới này. Ngoại yêu con."

Tiếp đó là ông bà Vương đi vào thăm cháu trai của mình. Họ rưng rưng nước mắt nói với cậu bé:

- "Tiểu Phong Thần, sau này con phải lớn lên thật khoẻ mạnh đấy nhé. Mẹ con vì con mà suýt nữa thì mất mạng nên sau này con phải thật khoẻ mạnh, hạnh phúc và nghe lời mẹ con nữa, có biết chưa? Ông bà nội yêu con."

Còn về Vương Phong Thần, từ lúc cô được chuyển về phòng bệnh thì anh cứ ở cạnh cô suốt. Anh nắm chặt tay cô, anh ngắm nhìn cô ngủ không muốn rời xa cô. Trước giây phút sinh tử kia, anh cứ nghĩ là mình sẽ mất cô mãi mãi nên

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-anh-xin-loi/1736177/chuong-117.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Bảo Bối! Anh Xin Lỗi
Chương 117
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.