6h30 tối, Tĩnh Anh cũng thu dọn đồ đạc rồi ra về. Hôm nay trời lại mưa nên chắc hẳn Yến Nhi lại đang đợi cô về ăn cơm chung nên cô không thể về muộn như hôm trước được.
Vì trời mưa nên bầu trời cũng nhanh tối hơn hẳn mọi khi. Mùa mưa bắt đầu vào những tháng mùa hè thu, ban ngày thì nóng bức nhưng về chiều tối thì lại mưa lạnh.
Cô đứng dưới đại sảnh công ty chờ bắt taxi về. Tĩnh Anh đưa tay lên xoa xoa bả vai để làm ấm cơ thể. Trời mưa to nên xe cộ đi lại thật hối hả và cũng khó để thấy một chiếc taxi vắng khách.
Đứng một mình khiến cô càng sợ tiếng sấm và những tia sét sáng chói hơn.
- "Tĩnh Anh, giờ này em còn ở đây sao?"
Vương Phong Thần bỗng nhiên từ đâu xuất hiện, giơ cao chiếc ô ra che cho cô, giọng ôn nhu nói.
Tĩnh Anh hết sức bất ngờ nhưng cô lại chợt nghĩ tới chuyện hôm trước, anh chỉ nói mà không thực hiện khiến cô có chút cảm giác không hài lòng.
- "Không. Tôi chỉ đang đứng đợi xe tới đón thôi."______Cô đáp.
- "Vậy sao? Hay là để anh đưa em về nhé?"
- "Không cần!"
- "Tĩnh Anh, em nhìn xem! Cả cơ thể em đang run lên kìa. Để anh đưa em về kẻo đứng đây lại cảm lạnh bây giờ."
Loading...
Vương Phong Thần vừa nói vừa cởi áo vest ra khoác lên người cô.
- "Tôi nói là không cần mà."
- "Em đừng bướng nữa. Em định đứng đây đợi đến đêm luôn hả? Ở nhà chắc là Yến Nhi đang mong em lắm đấy."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-anh-xin-loi/1736130/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.