Vương Phong Thần hớt hải chạy tới phòng của bà nội. Lúc này có mặt cả ba và mẹ anh, bà nội thì đang nằm trên giường.
- "Ba! Mẹ! Tại sao nội lại ngã vậy?"
- "Hôm nay trời mưa, nội con đi đứng không cẩn thận nên mới ra nông nỗi này. May là chỉ tổn thương phần mềm thôi."
Ba anh thở phào đáp. Bà nội là người lớn nhất dòng tộc, nếu hôm nay bà bị ngã mà xảy ra chuyện gì thì ông không tránh khỏi quở trách từ mọi người trong dòng tộc. Cũng may là không có gì nghiêm trọng.
- "Nội! Con tới rồi. Nội có thấy đau ở đâu không? Để con xoa bóp cho nội nhé?"
Anh nghe ba nói xong cũng thở phào nhẹ nhõm đồng thời ngồi xuống cạnh giường bệnh của bà hỏi thăm.
- "Nội không sao. Con tới thăm là nội vui rồi. Mấy tháng nay con bận gì mà không về thăm nội chứ? Thằng cháu bất hiếu này."
Bà nội vừa nhìn thấy anh liền mắng nhưng giọng nói rõ ràng là rất chiều chuộng.
- "Con xin lỗi nội. Mấy tháng nay con bận chút việc nên con không về thăm nội được."
- "Bận gì thì bận cũng phải biết chăm sóc cho sức khỏe thật tốt nhé."
Loading...
Bà nội lại dặn dò anh.
- "À nội này! Nếu bây giờ con cưới vợ rồi nội tự nhiên nội có cháu cố để bồng thì nội có thích không?"
Vương Phong Thần đột nhiên nhớ tới cô và con gái cưng Yến Nhi, khuôn mặt thoáng cười đầy hạnh phúc. Bà nội và ba mẹ anh nghe anh nói vậy thì rất ngạc nhiên.
- "Phong Thần, con nói vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-anh-xin-loi/1736129/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.