Ống kính quay về một năm n tháng trước….
Đó cũng là một đêm nguyệt hắc phong cao, ban đêm đưa tay có thể thấy được năm ngón tay.
Trong phòng, một mảnh đen kịt. Khác hẳn với bên ngoài ồn ào, nơi này yên tĩnh có chút quỷ dị.
Lãnh Tàng Tâm một mực cung kính bẩm, “Chủ nhân, Địch Cuồng ở chỗ này”.
Trong bóng đêm truyền đến một giọng nói lười biếng, “Hắn ta tới đây làm gì?”.
“A, hắn ta…”.
Không đợi Lãnh Tàng Tâm trả lời, bên ngoài vang lên một tiếng kêu lớn.
“Cứu mạng! Có tên khốn kiếp muốn ** ta! Cứu mạng!”.
Nghe thấy giọng nói này, một người đi ra từ trong bóng tối. Vẻ ngoài tuấn mỹ như tiên nhân hạ phàm, đôi mắt sắc bén, lúc này tản ra ánh sáng lãnh khốc.
“Ngươi lui xuống trước đi”.
Lãnh Tàng Tâm đáp một tiếng, “Dạ!”. Sau đó ngoay người rời đi từ cửa nhỏ.
Sau đó, bên ngoài truyền tới giọng nói nóng nảy của Địch Cuồng, “Nữ nhân chết tiệt, ngươi đứng lại cho lão tử! Còn chạy nữa, có tin lão tử sẽ lột một lớp da ngươi không!”.
Đột nhiên, cửa bị đẩy mở. Một bóng dáng mảnh khảnh chạy vào, nàng nhẹ nhàng đóng cửa, cảnh giác nhìn chằm chằm bên ngoài.
Thần Hoàng ngồi ở trên giường, ánh mắt nhìn chằm chằm vào nàng, lộ ra vui mừng, lại có chút thú vị, “Đến?”.
Nàng sợ hết hồn, quay đầu lại, meo mắt lên, lại giống như không thấy được gì, cuối cùng, khẽ cắn răng, đáp một tiếng, “Đến”.
“Ha ha”. Thần Hoàng cười khẽ, không ngờ nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-vo-luong-ba-me-map-la-cua-ta/2451747/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.