“Cốc cốc cốc”, sau mấy tiếng gõ cửa, lại không hề nghe thấy lời đáp lại.
Dạ Vô Hàm biến sắc, không nói hai lời, đẩy cửa đi vào, nhưng sau đó hắndừng bước chân lại. Ánh mắt dừng lại theo người đang cởi áo khoác, đangchuẩn bị bỏ quần áo trên thân, người đứng bên thùng gỗ lớn đang bốc khói nghi ngút trong phòng.
Nghi Nhân không vui, nhíu mày, “Lúc ăn cơm bị quấy rầy còn chưa nói, chẳng lẽ tắm cũng phải chọn canh giờ sao?”.
Dạ Vô Hàm ngượng ngùng cười một tiếng, tự biết mình đuối lý nên lễ phéplui ra ngoài, “Là do ta đường đột, mong Thế chủ không lấy làm phiềnlòng, cứ từ từ tắm, ta sẽ chờ dưới lầu”.
Hắn xoay người đóng cửalại, lắc đầu một cái cười tự giễu. Vừa rồi hắn đã quá hấp tấp rồi, hếtcách, ai bảo hắn nghe được Nghi Nhân tìm Phong Tam Nương, hắn rất nghingờ không biết rốt cuộc người này có âm mưu gì?
Hắn đi xuống dưới lầu, thấy Chu lão bản đang đứng tính sổ thì đứng tán gẫu mấy câu. Bấttri bất giác thời gian đã trôi qua được nửa canh giờ, hắn ngước mắtkhông kiên nhẫn nhìn lên lầu, Chu lão bản cười nói, “Nghi Nhân công tửrất thích sạch sẽ, mỗi lần tắm rửa đều lâu hơn so với người khác”.
“À”, Dạ Vô Hàm gật đầu một cái, hắn cũng nghĩ cái tên ẻo lả đó là người sạch sẽ.
Thời gian lại trôi qua, sau khi qua một canh giờ. Vẻ mặt Dạ Vô Hàm căng thẳng, giơ tay lên, Phi Ưng hiểu ý lập tức ra cửa.
Một lúc sau, hắn lộn trở vào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-vo-luong-ba-me-map-la-cua-ta/2451678/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.