“Nguyệt! Huynh khôngthể đối xử với muội như vậy!”. Nàng ta hét lên một tiếng, chợt ôm lấyhắn. “Nguyệt, muội không thể không có huynh, cầu xin huynh, đừng bỏ muội lại!”.
Thần Hoàng đầy nàng ta ra, lời lẽ tuyệt tình. “Lạc Dao, ngươi chỉ là muội muội của ta, kỳ thật, không có gì thay đổi cả”.
“Muội không nghe………..”. Dạ Lạc Dao kêu khóc, quay ngược lại hai bước, che tai lại. “Muội không muốn là muội muội của huynh!”.
Thần Hoàng nhăn mày, đi tới, lấy tay nàng ta ra. “Lạc Dao, nếu như ngươikhông phải là muội muội của ta thì ta sẽ không dễ dàng tha thứ cho ngươi như vậy sau khi ngươi làm nhiều chuyện tổn thương đến nàng như vậy!Ngươi nên cảm thấy may mắn vì ngươi là muội muội của ta!”.
“Nguyệt, huynh quên rồi sao? Trước kia chúng ta đã rất vui vẻ, nương tựa lẫnnhau, chỉ có hai chúng ta. Những điều này huynh đều không nhớ sao?”.
“Muội muội! Muội muội! Muội muội! Ta không muốn làm huynh muội!”. Dạ Lạc Daomất khốc chế dựt dựt mái tóc. “Tadành tất cả cho huynh mà huynh chỉ coita như muội muội! Ha ha ha!”.
Thần Hoàng meo mắt, nắm chặt lấy cổ tay nàng ta. “Đủ rồi”.
“Chưa đủ. Ta phải nói”. Dạ Lạc Dao tránh ra khỏi tay hắn, thất thanh khócrống. “Sau khi mẫu hậu qua đời, là ai ngày đêm ở bên cạnh huynh? Đối với ta mà nói huynh là người mà cả đời ta nhận… Vậy mà huynh chỉ coi ta như muội muội…. Ha ha, chỉ vì một nữ nhân mang theo một đứa con hoang, ngay cả nguyện vọng của mẫu hậu huynh cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-vo-luong-ba-me-map-la-cua-ta/2451645/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.