“Ngươi dám đánh ta?!” Châu Châu giận dữ nhào tới, hai người loạn thành một đống.
A Tinh và bọn thị vệ áo xám thấy vậy, vội vàng xông lên, muốn tách haingười ra. Nhưng Dạ Lạc Dao đang tức điên, nào chịu buông ra! Châu Châucũng vì chuyện phần thưởng lúc trước mà tức sôi ruột.
Đúng lúcnày, hai người đột nhiên bị tách mạnh ra, Dạ Lạc Dao kinh hãi, quay đầuthấy người tới, nước mắt lập tức tràn mi, “Nguyệt.........”
Mặt Thần Hoàng đầy vẻ lo lắng.
“Thái tử, ngài phải cho ta một câu trả lời thỏa đáng!” Châu Châu kích độngchỉ vào khuôn mặt sưng đỏ mình, “ Đây chính là cái giá của việc ta đếnhoàng cung sao? Ta biết, ngài vì Phong Tam Nương nên mới như vậy, nhưngta tình nguyện chết cũng không muốn bị người nói là nữ nhân thấp hèn cốtình quyến rũ nam nhân, chịu uất ức như vậy, chi bằng ngài ban cho tacái chết còn hơn!”
Nói xong, Châu Châu muốn chàng vào cây trụtrước mặt, bị A Tinh ngăn được, lại muốn cắn lưỡi tự sát. Thần Hoàngđứng nhìn cảnh đó, vẻ mặt càng thêm tăm tối.
“Nguyệt, không phảinhư vậy đâu, huynh hãy nghe muội nói!” Dạ Lạc Dao kéo tay Thần Hoàng,sốt ruột giải thích, nhưng Thần Hoàng quay đầu lại, dùng ánh mắt gần như lạnh lẽo nhìn chằm chằm nàng ta, “Lạc Dao, không được phép bước vàoThanh Nhạc Cung nữa! Càng không được phép đụng nàng ta! Có nghe haykhông?”
Dạ Lạc Dao ngây người, không thể tin chỉ vào Châu Châu,“Nguyệt, nàng ta chỉ là nữ nhân Dạ Vô Hàm không cần, huynh vì nàng ta mà mắng muội?”
Châu Châu hả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-vo-luong-ba-me-map-la-cua-ta/2451597/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.