“Hả? Thật sao?”.
Vấn Xuân và Sơ Hạ bu lại, hai mắt trợn tròn. “Tam Nương, ngài nói Tuyên Vương…..”.
Dạ Vô Hàm vừa nghe, sắc mặt biến đổi, vội vàng nháy mắt với Phi Ưng, hắn hiểu ý lập tức đóng cửa lại.
Dạ Dập Tuyên kinh ngạc đứng đó. “Nàng……… Nàng chính là nữ nhân đêm đó sao?”.
Lời nói này không thể nghi ngờ chính là ngầm thừa nhận
“Hả? Tại sao lại như vậy, quá đáng”.
“Đúng vậy, người ta còn là tân nương nữa chứ, Tuyên Vương điện hạ thật là tồi tệ”.
Vấn Xuân và Sơ Hạ khinh bỉ nhìn Dạ Dập Tuyên.
“Quá đáng hơn chính là, sau khi người ta phát hiện ra, hắn lại còn khailáo, nói mình là con trai của trưởng thôn Ô Nha nước Bà La, bởi vì trúng kế người ta nên mới trúng xuân dược. Hôm đó vì có chuyện trong ngườinên nhất định hắn phải trở về xử lý nhưng mà nhất định hắn sẽ gánh váctrách nhiệm này, ngày mai nhất định sẽ đến giải thích rõ ràng với nhàchồng của nàng, mặc cho người đánh giết xử trí! Hồng Ngọc nhất thời mềmlòng nên để cho hắn đi, vậy mà trái chờ không đến, phải chờ không được.Bởi vì Hồng Ngọc là nỗi hổ thẹn nên hôm sau bị nhà chồng cho một tờ hưuthư! Nàng đã tìm sáu năm những không hề tìm được thôn Ô Nha nước Bà La.Nếu không phải vì cuộc thi “Người Minh Tịch phóng khoáng lạc quan” thìnàng vẫn còn đang đi tìm một đất nước không hề tồn tại! Các ngươi nóixem hắn có phải là người xấu không?”.
“Đúng vậy!”.
Vấn Xuân và Sơ Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-vo-luong-ba-me-map-la-cua-ta/2451577/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.