“Nương, đau quá, đau!”.
Phong Linh xoắn lỗ tai của BảDi‿ễnđ‿ànL‿êQu‿ýĐ‿ôno Bảo, lôi nó vào trong phòng. “Tiểu tử thối, cái chuyện Minh chủ võ lâm là có chuyện gì xảy ra hả? Nói, có phải là ngươi lừa gạt người ta hả?”.
Bảo Bảo đau đến nỗi nhe hai hàm răng trắng ra, Hinh Nhi đứng ở bên muốn tiến lên giúp Bảo Bảo một tay nhưng thấy bộ dạng hung hăng của Phong Linh thì chỉ dám đứng núp ở cửa gấp gáp.
“Bọn họ nói con là một kỳ tài võ lâm trăm nDiễღnđànLêQღuýĐônăm mới gặp một lần nhất định bắt con phải làm Minh chủ võ lâm, con có cách khác đâu?”. Đánh chết nó cũng không nói đó là giao dịch của nó với Thần Hoàng.
“Kỳ tài võ lâm? Con nghĩ đầu của nương con toàn bã đậu à? Bình thường con gây sự thế nào nương cũng không nói gì nhưng mà võ lâm gì đó mà con cũng dám chơi à? Con có cần cái mạng nhỏ của mình nữa không vậy?”. Phong Linh tức giận rút một cây gậy gỗ. “Con có nói không, không nói, có tin là nương sẽ đánh con không?”.
“Làm ơn đi mà nương, tốt xấu gì thì bây giờ con cDiễღnđànLêQღuýĐônũng là Minh chủ kế nhiệm, nương nể mặt con một tí được không?”.
“Cho con mặt mũi? Con mẹ nó! Xem ra là con muốn ăn đánh rồi!”.
Nói xong đánh “bốp” một cái vào cái mông nhỏ của Bảo Bảo.
Lúc này Dạ Vô Hàm khập khễnh đi tới, vừa nhìn thấy cảnh này thì hắn nhíu mày. “Phong Tam Nương, nàng dạy con thế à?”. Nói xong, hắn không để ý đến cái chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-vo-luong-ba-me-map-la-cua-ta/2451480/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.