Dạ Dập Tuyên đi vào, khuôn mặt anh tuấn càng ngày càng thành thục, khiến hai nha đầu Vấn Xuân và Sơ Hạ say mê, hai tay nắm chặt đặt trước ngực.
Phong Linh thấy hắn muốn nhổ nước bọt, hắn ta đúng là âm hồn không tan! Hắn biết nàng là Niếp Tố Tố thì làm sao? Muốn lấy tim của nàng, đừng hòng!
“Tham kiến Tuyên vương”. Mấy nha hoàn mềm mại hành lễ, ngay cả Tiêm Vũ cũng ưỡn bụng cúi người.
Dạ Dập Tuyên không để ý đến nàng ta, đi thẳng đến trước mặt Phong Linh, ánh mắt nhìn một lượt từ trên xuống dưới, cười một tiếng: “Phong Tam Nương, ta không ngờ ngươi lại ở Hàm Vương phủ”.
Phong Linh bên ngoài cười nhưng trong không cười: “Tuyên Vương tất nhiên là không ngờ được rồi, ngài có biết mặt trăng quay quanh trái đất còn trái đất quay quanh mặt trời không? Nếu tất cả mọi chuyện trên đời này Tuyên vương đều biết thế thì ai cũng phải nhìn sắc mặt ngài mà sống rồi!”.
Tất cả mọi người đều hít một ngụm khí.
Bảo Bảo bất đắc dĩ liếc mắt nhìn nương, sớm muộn gì nương nó cũng gặp tai họa vì cái miệng này.
Dạ Dập Tuyên giận quá hóa cười, đi quanh nàng hai vòng sau đó phất tay nói: “Lui ra”.
“Dạ”.
Bảo Bảo lặng lẽ chuồn ra ngoài dưới sự giúp đỡ của Vấn Xuân và Sơ Hạ.
Tiêm Vũ nghi ngờ nhìn hai người, cau mày đi ra ngoài. Tại sao nàng lại cảm thấy quan hệ giữa Tuyên vương và Phong Tam Nương không hề đơn giản?
Dạ Dập Tuyên thay đổi sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-vo-luong-ba-me-map-la-cua-ta/2451313/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.