Diệp Noãn nheo mắt nhìn người đàn ông, tuy tầm mắt đầy mờ mịt nhưng vẫn mơ màng nhận thấy sự đẹp đẽ và khí chất mê người của người này, tay vô thức đưa lên chạm vào mặt hắn.
"Đẹp trai nhỉ? Trai bao đúng không? Được đấy, bà đây mua anh một đêm!"
Cô cong môi nguy hiểm lộ ra phong cách của một quý bà nhiều tiền, bao nuôi trai trẻ. Khoé môi người đàn ông khẽ co giật, sau đó đáy mắt ánh lên sự tức giận ngút trời, cái nhìn đó còn sắc hơn dao găm, vậy mà Diệp Noãn vẫn không nhận thấy được mùi nguy hiểm, ngây ngô cười cười, bóp bóp gương mặt của người đàn ông, ngà say nói tiếp:
"Sau mặt anh lạnh tanh vậy nhỉ? Cười lên như này mới đẹp trai nha."
Diệp Noãn càng càn rỡ hơn, kéo khoé miệng của người đàn ông cho cong lên, rồi nheo mắt nhìn ngắm lại một lần, đánh giá kỹ lưỡng.
Người đàn ông cứ bị cô trêu chọc mà phẫn nộ, bắt lấy cổ tay Diệp Noãn, ra sức siết chặt khiến cô đau đớn nhăn mặt, vùng vẫy giật tay lại.
Đột ngột, Diệp Noãn cảm thấy cả người mình bị nhất bổng lên nhẹ tênh. Người đàn ông vác cô lên vai, động tác không chút thừa thãi, dễ dàng như vác một vật không hề nặng kí lô gam nào. Hắn đi thẳng đến cửa thang máy bấm số lên tầng cao nhất.
Bên này, Tố Giai đang tìm kiếm Diệp Noãn khắp nơi nhưng chẳng thấy cô đâu, cả người khẩn trương, trở nên bức bối. Thật là, vừa quay qua quay lại thì Diệp Noãn đã biến mất, bà ta tức đến điếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-phuc-hac-baba-mau-theo-duoi-me/364538/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.