Sau khi họ đi, bầu không khí rơi vào tĩnh lặng. Cố phu nhân hít sâu vào một hơi điều chỉnh tinh thần, ngẩng mặt nói với Tư Ngụy Minh.
"Thật xin lỗi. Là tôi không thể nuôi dạy con cái tốt, xin anh thông cảm."
Chứng kiến hết tất cả mọi chuyện, ông ta cũng hiểu phần nào cái khó xử của bà ấy. Tuy nhiên chấp niệm với chuyện hôn ước liên minh này Tư Ngụy Minh vẫn chưa bỏ cuộc.
"Cố phu nhân, con bé Cố Nguyệt còn trẻ nên chưa hiểu chuyện là bình thường. Chờ đến khi cha con bé về nước chắc có khi có thể khuyên ngăn nó mà."
Bà lắc đầu.
"Ông ấy mới chính là người chiều chuộng nó thành cái loại này. Vô ích thôi!"
Tư Cảnh Vực chán chường không muốn ở đây nữa. Trước khi đi để lại một câu:
"Cố phu nhân, cần gì phải cố chấp chia cắt đôi uyên ương như vậy? Tôi xem Cố Nguyệt như em gái còn Hoàng Phong như người anh em của mình. Tôi thấy hai người họ đến với nhau rất tốt, Cố Nguyệt không cần phải liên hôn với nhà họ Tư chôn vùi hạnh phúc của mình làm gì."
"Nói xằng nói bậy gì vậy?"
Tư Ngụy Minh gằn giọng quát hắn. Tư Cảnh Vực như thể chẳng quan tâm, một cái liếc mắt cũng chẳng nhìn đến ông ấy, thẳng thừng rời khỏi đây.
...
Nhìn vào đồng hồ ở trên tay, mới hơn chín giờ tối, Tư Cảnh Vực cảm thấy thời gian còn rất nhiều, đã thế mai lại là ngày cuối tuần, hắn quyết định lái xe đến gặp Diệp Noãn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-phuc-hac-baba-mau-theo-duoi-me/1871642/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.