Xe lăn. . .
Sau khi Ngô Viễn An nhắc tới chuyện như vậy, Tiểu Ngư ngừng một lát, lập tức nhớ ra.
Đúng vậy, xe lăn.
Lúc cô gặp Lâm Mặc ở căn hộ số 13, quả thật giáo sư Lâm ngồi trên xe lăn!
Có thể ngày đó lúc giáo sư Lâm đi lại vẫn bình thường, chẳng lẽ tật ở chân, sẽ có trường hợp đi ngược với y học lúc tốt lúc xấu như vậy?
"Ngày đó là ngày không trăng", Ngô Viễn An tựa như nhớ tới cái gì nói, "Tôi nhớ hôm tôi đưa anh cả đi trị liệu có một trận mưa rơi xuống. . ."
Tiểu Ngư bận rộn lấy điện thoại ra, điều tra thời tiết hôm người đàn ông xuất hiện trong video giám sát, quả nhiên, hôm đó suốt đêm đều là một trận mưa bão vô cùng lớn.
Tiểu Ngư nắm chặt tay, chịu đựng bất an trong ngực nhảy lên, tiếp tục hỏi, "Như vậy liên quan tới người đưa đoạn ghi âm cho cảnh sát, Ngô tiên sinh có đầu mối gì hay không?"
Sắc mặt Ngô Viễn An căng thẳng, mặt mũi phức tạp biến biến đổi mấy giây, sau đó giống như đã đưa ra quyết định "Là Tiêu Nhã và Jack. Lúc tôi gặp Tiêu Nhã ở phòng dưới lầu, cô ấy nói với tôi, cảnh sát tìm cô ấy nói chuyện, đã hoài nghi lên người cô ấy, cho nên trong đoạn ghi âm tôi mới nói những lời đó để an ủi. Cô ấy đang mang thai đứa trẻ của tôi, máy bay cũng là tôi đặt để cô ấy đi dưỡng thai, nếu như tôi muốn chạy trốn thì bây giờ tôi nên ngồi trên máy bay rồi, đúng không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-ngang-nguoc-con-muon-nguoi-cha-nay/1173892/chuong-168-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.