Tiểu Ngư ngừng một lát, nghe Ngô Viễn An nói, cô cũng chỉ trầm mặc, không hỏi nữa.
Chẳng qua là cô và Nam Cung Thấu là giả mạo thân phận cảnh sát, đợi đến khi luật sư tới thì có thể bị vạch trần rồi khiến cho tất cả phức tạp hơn hay không?
Tiểu Ngư bất an liếc nhìn Nam Cung Thấu, cô nhìn thấy gương mặt anh không hề gợn sóng, ổn định ngồi trên ghế uống trà với đôi mắt am tường không đáy, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều giống như một con cáo già ngàn năm, vĩnh viễn cũng nhìn không thấu.
Người này, có phải đã nghĩ ra kế sách nham hiểm nào đó rồi hay không?
Quả nhiên, Nhan Tiểu Ngư vẫn rất hiểu Thấu thiếu gia.
Sau khi trong đầu cô mới vừa nghi ngờ như vậy thì liền nghe tiếng gõ cửa truyền đến lần nữa ———
Người đến chính là giám đốc khách sạn này.
Thấu thiếu gia lại tiếp tục sử dụng thân phận cảnh sát giả, yêu cầu giám đốc khách sạn giao ra ghi chép thông tin khách hàng đến mướn phòng.
"Ngô Kiệt Khắc?" Ngô Viễn An nhìn thấy cái tên trên căn phòng, mặt đầy nghi ngờ hỏi, "Đây là ai?"
"Vị khách này đặt hai căn phòng", giám đốc khách sạn nói, "Theo thứ tự là phòng 4018 ở lầu 4, và phòng 5018 ở lầu năm này."
"4018?" Ngô Viễn An nổi lên nghi ngờ, "Người mướn phòng 4018 không phải là phụ nữ sao?"
"4018 và căn phòng này được đặt cùng một lúc", giám đốc chỉ chỉ ghi chép, "Hẳn là đặt phòng khoảng 5 giờ chiều hôm qua, tám giờ có người tới nhận thẻ vào ở."
Giám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-ngang-nguoc-con-muon-nguoi-cha-nay/1173888/chuong-166-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.